Chương 140: Christopher Lito (Đại Chương 3500 Từ)

Trong tòa soạn của Nhà xuất bản Đại học Hồng Kông, Ngũ Liên Đức ngồi ngay ngắn trên ghế, nhìn về phía trước, thấy Hoắc Diệu Văn liền cười ha hả:

“Xã trưởng, ngươi nên đổi xe mới đi, xe chạy được một lúc mà giữa đường lại hỏng! May mà còn ở trên đại lộ, chứ nếu ở khu in ấn bên kia thì thật sự là kêu trời trời không thấu, kêu đất đất không hay.”

Hoắc Diệu Văn nở một nụ cười gượng, khẽ lắc đầu đáp:

“Ta cũng không ngờ hôm nay trời lại nóng như vậy, chiếc xe này trước giờ vẫn tốt, ai ngờ động cơ lại kém như vậy, chỉ cần một chút nhiệt độ cao là đã hỏng ngay.”

“Vậy thì mau mua chiếc xe mới đi, ngươi bây giờ đã là niềm tự hào của người Hoa tại Hồng Kông, sao có thể không có một chiếc xe tốt được chứ?!” Ngũ Liên Đức vừa nghĩ đến những tin tức gần đây trên báo chí, vừa cười vui vẻ, nhưng cũng không quên có chút phàn nàn:

“À mà, sao ngươi không nói sớm cho ta, nếu không ta đã cho in thêm một ít bản 《 Quỷ Thổi Đèn 》 giờ kho sách của ta đã bán sạch rồi!”

Hoắc Diệu Văn mỉm cười đáp:

“Ta cũng không ngờ có nhiều báo chí đưa tin như vậy, nếu biết trước thì ta chắc chắn sẽ thông báo cho bên biên tập, nhanh chóng in thêm 《 Quỷ Thổi Đèn 》.”

Kể từ khi 《 Văn Học Thế Giới 》 công bố tin tức này, chỉ trong vài ngày, các tờ báo lớn ở Hồng Kông đều đưa tin về sự việc này. Không chỉ khiến Hoắc Diệu Văn nổi tiếng, mà còn khiến vài cuốn sách trước đây hắn từng viết được báo chí quảng bá rộng rãi. Kết quả là cung không đủ cầu, vốn còn mấy nghìn bản 《 Quỷ Thổi Đèn 》 trong kho, chỉ trong một ngày đã bị các hiệu sách lấy hết sạch.

“Bán hết cũng tốt, kho trống ra rồi.” Ngũ Liên Đức không quá bận tâm về chuyện này, bán sạch hàng tồn là điều tốt, rồi hắn tiếp tục báo cáo tình hình công việc tại nhà xuất bản:

“Khoản vay bên ngân hàng đã được giải ngân,Trương chủ biên bên đó cũng đang giám sát đốc thúc công nhân in ấn sách giáo khoa của Đại học Hồng Kông, dự tính mấy ngày nữa sẽ hoàn thành hết. Sở Giáo dục cũng đã chuyển tiền trước, ta đoán trong tuần này sẽ bắt đầu in sách giáo khoa tiểu học cho các trường tiểu học ở Cửu Long.”

Hoắc Diệu Văn vừa gật đầu vừa cầm bản báo cáo trên bàn lên xem, sau đó ngẩng đầu hỏi Ngũ Liên Đức:

“Sách hướng dẫn học tập in đến đâu rồi?”

Ngũ Liên Đức đáp:

“Sách hướng dẫn trong thời gian qua cũng đã in được hơn bốn vạn bản, máy in mới ta đã tìm người mua rồi, dự tính sẽ giao đến vào cuối tháng, lúc đó nếu in 24 giờ không nghỉ thì mỗi ngày có thể in được hơn 5.000 bản.”

“Mỗi ngày chỉ in được 5.000 bản? Vẫn còn quá ít.”

Hoắc Diệu Văn nhíu mày sâu, tỏ ra không hài lòng:

“Sở Giáo dục không phải đã cung cấp số lượng học sinh của các trường tiểu học công lập ở Cửu Long sao? Hơn 80.000 học sinh, mỗi học sinh phải có 8 cuốn sách theo môn học, tổng cộng là 650.000 cuốn, mà ngươi chỉ in được 5.000 cuốn mỗi ngày, vậy thì phải đến khi nào mới in xong? Chắc chắn không thể để đến khi khai giảng mà sách vẫn chưa in xong được!”

Bây giờ đã gần đầu tháng Sáu, chỉ còn chưa đầy ba tháng nữa là đến hạn của đơn hàng từ Sở Giáo dục. Mọi việc phải hoàn thành trước khi khai giảng vào tháng Chín, mỗi ngày chỉ in được 5.000 bản, thì một tháng cũng chỉ in được 150.000 cuốn, ba tháng cũng chỉ in được hơn một nửa số lượng.

“Nhưng mà tiền thì không đủ rồi.” Ngũ Liên Đức cũng rất đau đầu, lần này hắn gọi Hoắc Diệu Văn đến chính là để bàn về chuyện này, thở dài nói:

“Khoảng đất và trang thiết bị của xưởng in tổng cộng chỉ vay được hơn hai mươi vạn, mua ba chiếc máy in cũ, còn số tiền mà Sở Giáo dục chuyển trước đó thì toàn bộ dùng để mua giấy và mực, cùng với trả lương công nhân. Ta đã tính toán với kế toán bên bộ tài chính rồi, giờ không còn dư dả gì nữa.”

Hoắc Diệu Văn ngạc nhiên hỏi:

“Trước đây chẳng phải đã nói là có thể mua thêm vài chiếc máy in nữa sao?”

Ngũ Liên Đức bất đắc dĩ đáp:

“Đúng vậy, lúc đầu định mua thêm vài chiếc máy in giá rẻ, nhưng công ty xuất bản Thừa Quang đột ngột không bán nữa, ta chỉ còn cách liên lạc với người khác, tìm các kênh khác để mua ba chiếc máy in này.”

“Không bán nữa sao?”

Hoắc Diệu Văn nhíu mày, nghi hoặc hỏi:

“Sao lại tự nhiên không bán nữa?”

Ngũ Liên Đức lắc đầu:

“Không biết, ta đã bảo người liên lạc với bọn họ, họ bảo là không bán nữa.”

Thực ra, ngay từ khi nhà xuất bản vay tiền ngân hàng, Ngũ Liên Đức đã liên lạc với ông chủ của công ty xuất bản Thừa Quang, định mua lại toàn bộ xưởng in của họ. Nhưng khi tiền đã vào tay, ông chủ Thừa Quang lại đột ngột không chịu bán nữa. Hoắc Diệu Văn suy nghĩ một lúc, rồi nói:

“Ngũ Lão, ngài cũng biết là nhà xuất bản này là do ta hợp tác với Đại học Hồng Kông, về tài chính ta đã đổ rất nhiều tiền vào rồi, nên ta sẽ không cung cấp thêm nữa. Nhưng mà, gần đây công ty xuất bản Diệu Văn của ta sẽ có một lô máy in mới từ Mỹ chuyển về, khi nào ta xong xuôi chuyện bên xưởng mới, ngài cứ sắp xếp công nhân qua đó dùng máy in mới làm xong đơn hàng của Sở Giáo dục trước, còn lại thì tập trung in sách hướng dẫn học tập.”

Ngũ Liên Đức biết rõ Hoắc Diệu Văn dù hiện tại là giám đốc nhà xuất bản Đại học Hồng Kông, nhưng cũng hiểu rằng hắn đã mở một công ty xuất bản riêng, hoàn toàn làm chủ công ty này. Nghe thấy cách giải quyết như vậy, hắn cũng chỉ đành gật đầu đồng ý, trước mắt thì phương án này đã xem như tốt nhất:

“Được rồi, ta sẽ cho người tuyển thêm một nhóm công nhân in.”

Ngoài nhà xuất bản Đại học Hồng Kông, Hoắc Diệu Văn thật ra mở thêm một công ty xuất bản Diệu Văn này cũng rất rắc rối, chủ yếu là vì lúc trước không có tiền. Dù hiện tại hắn là giám đốc của Đại học Hồng Kông, quản lý mọi thứ ở đây, nhưng xét cho cùng, cổ phần lớn nhất vẫn thuộc về phía Đại học Hồng Kông.

Ngày trước, Hoắc Diệu Văn nghĩ rằng sẽ mượn nhà xuất bản Đại học Hồng Kông làm bàn đạp, kiếm được chút tiền rồi dần dần phát triển công ty xuất bản riêng của mình. Nhưng hắn hoàn toàn không ngờ 《 1999 》 lại bán chạy như vậy ở Mỹ, khoản thù lao bản thảo đầu tiên đã lên đến hơn mười vạn đô la Mỹ, chưa tính đến thù lao từ doanh thu tiếp theo của cuốn sách này.

Vì vậy, đến lúc này, Hoắc Diệu Văn chỉ còn cách phát triển cả hai công ty xuất bản cùng một lúc. Hắn dự tính sau này, ngoài các đơn hàng của Sở Giáo dục, nhà xuất bản Đại học Hồng Kông sẽ ưu tiên xuất bản các sách về giáo dục và học thuật, còn công ty xuất bản Diệu Văn của hắn sẽ tập trung vào các thể loại sách phổ thông.

Khi mọi việc đã được bàn bạc gần xong, Hoắc Diệu Văn đứng dậy, chỉnh lại quần áo, nhìn Ngũ Liên Đức rồi nói:

“Vậy thì, Ngũ lão, gần đây ngài cũng phải vất vả thêm một chút. Khi máy in mới từ Mỹ về, ta sẽ thông báo cho ngài ngay lập tức. Còn về chuyện máy in của công ty Diệu Văn, Ngũ lão hãy để nhân viên chú ý tìm những địa điểm phù hợp.”

“Không vấn đề gì, ta sẽ sắp xếp người đi tìm ngay.”

Ngũ Liên Đức đứng dậy định tiễn Hoắc Diệu Văn, nhưng hắn đã từ chối. Đang chuẩn bị rời đi, Hoắc Diệu Văn đột nhiên dừng bước, quay lại nói:

“À, khi mấy chiếc máy in từ Mỹ tới, ngài để lại mấy chiếc, ta có sách mới xuất bản. Ngày mai ta sẽ cho người mang bản thảo đến, ngài cho vài biên tập viên giúp ta đọc qua rồi báo cáo là được.”

“Sách mới của ngyuoi7?” Ngũ Liên Đức ngạc nhiên hỏi:

“Lại có sách mới sao?”

Hoắc Diệu Văn gật đầu đáp:

“Ừ, trước đây ta đã viết xong rồi, chính là cuốn 《 Có Đám Mây Làm Mưa Trong Gió 》.”

Vừa nghe đến tên sách, Ngũ Liên Đức lập tức nhớ lại, chuyện này đã được bàn bạc từ lâu:

“Ân, cuốn sách đó, không phải ngươi nói sẽ đợi Lý Hãn Tường làm xong phim rồi cùng lúc phát hành sao?”

Hoắc Diệu Văn tùy tiện nói:

“Hôm qua anh ấy gọi điện cho ta, bảo phim đã quay xong và đang trong quá trình dựng. Ta đoán không lâu nữa sẽ công chiếu, bây giờ chúng ta cứ chuẩn bị trước một ít sách để trong kho, đợi phim ra mắt rồi cùng lúc quảng bá và phát hành.”

Ngũ Liên Đức gật đầu:

“Được rồi, ta sẽ sắp xếp mọi thứ ổn thỏa.”

Chuyện trò thêm một chút, Hoắc Diệu Văn một lần nữa từ chối lời tiễn biệt của Ngũ Liên Đức tự mình cầm cặp công văn đi ra khỏi văn phòng. Trên đường đi, hắn chào hỏi một vài nhân viên xuất bản rồi bước ra khỏi cửa lớn của tòa nhà.

Khi đi qua khu vực lễ tân, bất ngờ hắn nghe thấy một người đàn ông đứng ở đó nói:

“Chào, ta là Trần Hữu Chí của công ty xuất bản Trung Hòa, trước đây đã có cuộc hẹn với tổng biên tập Ngũ Liên Đức.”

Nhân viên lễ tân Hà Đệ cúi đầu kiểm tra danh sách khách mời, tìm thấy tên Trần Hữu Chí rồi bước ra ngoài, nở nụ cười và nói:

“À, anh Trần, anh có cuộc hẹn với Ngũ tổng biên lúc 2 giờ chiều, mời anh đi theo lối này.”

“Công ty xuất bản Trung Hòa?”

Hoắc Diệu Văn liếc qua người tên Trần Hữu Chí, nhưng cũng không quá để tâm, rồi đi thẳng đến cửa thang máy, nhấn nút thang máy để xuống tầng dưới và chuẩn bị rời đi.

Vừa bước ra khỏi tòa nhà và đi ra bãi đậu xe, Hoắc Diệu Văn mới nhớ ra chiếc xe cũ của mình đã hỏng hoàn toàn. Đành phải vẫy một chiếc taxi để về, còn chiếc xe bị chết máy giữa đường, hắn chỉ có thể để cha mình Hoắc Thành Tài hôm sau mang chìa khóa đến, tìm người kéo đi giúp, không thể để nó cứ đậu mãi ở ven đường như vậy được.

…………………

Vài ngày sau.

Hoắc Diệu Văn đang dạy ở trường đột nhiên nhận được cuộc gọi từ Lô Đắc Thành, nói rằng hắn đã giúp tìm được một luật sư chuyên nghiệp phù hợp từ công ty săn đầu người. Theo thông tin, người này là một nhà môi giới bản quyền sách nổi tiếng ở Anh, đã làm nghề này hơn bảy tám năm và từng đại diện cho nhiều tác giả Anh trong việc xử lý bản quyền sách.

Khách sạn Peninsula, Cửu Long.

Hoắc Diệu Văn vội vã đi xe đến đó.

Lô Đắc Thành thấy Hoắc Diệu Văn bước vào, liền đứng dậy đón tiếp, cùng lúc, một người đàn ông người Anh ngồi bên cạnh cũng đứng dậy mỉm cười. Hắn giới thiệu:

“Hoắc tiên sinh, đây chính là nhà môi giới bản quyền sách từ công ty săn đầu người mà ta đã nhắc đến, ông Christopher Lito.”

Christopher Lito mỉm cười, đưa tay ra:

“Chào Evan, ta là Christopher Lito.”

Hoắc Diệu Văn nhìn người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi, ăn mặc lịch sự, hắn mặc một bộ vest, tóc dù ít nhưng chải rất gọn gàng, phong thái đậm chất người Anh. Hắn có khẩu âm Oxford như Anna. Hắn cười, bắt tay đối phương:

“Chào ông Christopher Lito, rất vui được gặp.”

“Mời ngồi, chúng ta trò chuyện.” Lô Đắc Thành mời hai người ngồi xuống, trước đó đã gửi tài liệu về Christopher Lito cho Hoắc Diệu Văn. Bây giờ, khi hai người đã gặp mặt, phần còn lại sẽ phụ thuộc vào cảm nhận của Hoắc Diệu Văn xem có hài lòng hay không.

“Lito, ta đã xem qua hồ sơ, thấy ngươi đã giúp rất nhiều tác giả thành công. Sao ngươi lại không tiếp tục công việc ở đó, mà lại chọn đến Hồng Kông làm việc cho ta?” Hoắc Diệu Văn thắc mắc, không hiểu sao người này lại đến Hồng Kông, trước đây Lô Đắc Thành cung cấp thông tin cho hắn, thấy đối phương ở Anh làm rất tốt, giúp những tác giả nhỏ chưa nổi tiếng bán bản quyền sách và đạt được doanh thu lớn, có thể nói là một người rất có tài.

Christopher Lito nhún vai, với chút bất lực trong giọng nói:

“Evan, ta đã giúp nhiều tác giả nhỏ ở Anh bán bản quyền sách, lúc đầu họ rất vui vì có người giúp họ bán được bản quyền, kết nối với các nhà xuất bản. Nhưng khi ta giúp họ bán được càng nhiều bản quyền, tỷ lệ hoa hồng ta nhận được cũng càng cao, họ bắt đầu nghĩ ta là quỷ hút máu, cho rằng họ cũng có thể thành công mà không cần sự giúp đỡ của ta! Nhưng họ lại không nghĩ, nếu không có ta đi đàm phán với các nhà xuất bản, làm sao sách của họ có thể xuất hiện trên thị trường? Làm sao có thể bán được sang nhiều quốc gia như vậy?”

Hoắc Diệu Văn không biểu lộ cảm xúc gì, nhưng trong lòng hắn lại có chút đồng tình với lời nói của đối phương, dù sao thì chuyện này cũng là chuyện thường tình. Dù là hiện tại hay tương lai, nghề đại diện luôn là một nghề đầy khó xử.

“Đặc thù công việc của chúng ta, rất khó có thể gắn bó lâu dài với một tác giả.” Christopher Lito tiếp tục nói:

“Evan chắc hẳn hiểu, mỗi tác giả đều có những giai đoạn sáng tác bế tắc. Khi nghe tin công ty săn đầu người tìm tới ta, hỏi ta có muốn đến Hồng Kông làm việc với ngài không, ta đã nhìn thấy thông tin về sự thành công của ngài ở Mỹ trên báo Anh!”

Christopher Lito tiếp tục nói:

“Ta đã nhờ người mua một cuốn tiểu thuyết khoa học viễn tưởng của Evan được xuất bản tại Mỹ. Phải nói rằng cuốn sách thật sự rất xuất sắc. Ta tin rằng nếu Evan thuê ta làm người đại diện, ta có đủ tự tin và khả năng để đưa cuốn sách này ra toàn thế giới. Ta quen biết nhiều nhà xuất bản ở Anh, Đức, Pháp, thậm chí là toàn bộ châu Âu. Ta còn quen một công ty điện ảnh ở Hollywood. Ta tin rằng cuốn sách này hoàn toàn có thể được chuyển thể thành phim điện ảnh hay series truyền hình. Vì vậy, ta rất tự tin trong việc giúp Evan xử lý tất cả các vấn đề về bản quyền sách và mang lại cho ngươi càng nhiều lợi ích hơn nữa.”

Christopher Lito không giống kiểu người Anh bảo thủ, trái lại, hắn có vẻ rất giống những người Mỹ chú trọng vào lợi ích. Toàn bộ cuộc nói chuyện gần như xoay quanh việc hắn có thể mang lại nhiều lợi ích cho Hoắc Diệu Văn như thế nào.

Tuy nhiên, điều này lại đúng với suy nghĩ của Hoắc Diệu Văn. Hắn đang thiếu một người đại diện chuyên nghiệp như vậy, người sẽ lo liệu mọi công việc liên quan đến bản quyền sách quốc tế.

Người ngồi trước mặt hắn là một ứng viên phù hợp. Ít nhất, hắn quen biết rất nhiều công ty xuất bản ở nhiều quốc gia, điều này sẽ giúp Hoắc Diệu Văn tiết kiệm được rất nhiều phiền phức.

Hoắc Diệu Văn mỉm cười nói:

“Lito, ta đã bán bản quyền ở Anh cho công ty The Times rồi.”

“Công ty The Times?” Christopher Lito nhíu mày nói:

“ Evan, ta nghĩ ngài nhất định phải thuê ta làm người đại diện rồi!”

“Cái gì?” Hoắc Diệu Văn lộ vẻ không hiểu.

Christopher Lito nói:

“Công ty xuất bản The Times dù là một trong mười công ty lớn nhất ở Anh, nhưng sách mà họ chủ yếu xuất bản không phải là khoa học viễn tưởng. Ngược lại, công ty Pergamon Publishers hàng năm đều xuất bản hàng chục cuốn sách thuộc thể loại khoa học viễn tưởng, có thể nói là công ty số một trong ngành khoa học viễn tưởng ở Vương Quốc Anh.”

“Ta trước đây định giao cuốn sách này cho công ty Pergamon Publishers xuất bản, nhưng vì không có thời gian sang Anh, nên đành phải nhờ người khác giúp.” Hoắc Diệu Văn lúc này cảm thấy ấn tượng rất tốt với Christopher Lito, vì trước đây hắn cũng định giao cho công ty Pergamon Publishers chịu trách nhiệm.

Christopher Lito cười nhẹ:

“Không sao đâu, Evan, ta nghĩ điều này không ảnh hưởng gì đến doanh số sách của ngài ở Anh, vì tin tức về cuốn sách của ngài bán chạy ở Mỹ đã lan truyền đến Anh rồi. Nhiều người ở Anh đang rất mong chờ sách của ngài.”

Hai người lại trò chuyện thêm khoảng nửa giờ nữa. Christopher Lito cũng đã nói rõ về tỷ lệ hoa hồng mà hắn sẽ nhận như một người đại diện. Tuy nhiên, khác với các tác giả mới, sách của Hoắc Diệu Văn đã có tên tuổi nhờ doanh thu lớn ở Mỹ, vì vậy tỷ lệ hoa hồng sẽ thấp hơn. Nhưng nếu hoàn toàn chịu trách nhiệm, các bản quyền từ các quốc gia khác nhau sẽ đem lại cho hắn một khoản thu nhập rất lớn.

Christopher Lito đầy tự tin nói:

“Evan, ta nghĩ công việc chuyên môn thì nên giao cho người chuyên nghiệp làm, giống như ta vậy. Nếu ngài giao quyền xử lý bản quyền nước ngoài của cuốn 《1999》 cho ta, lợi nhuận mang lại chắc chắn sẽ nhiều hơn so với việc ngài tự mình đàm phán, và điều này cũng không làm gián đoạn công việc sáng tác cuốn sách tiếp theo của ngài.”

Hoắc Diệu Văn suy nghĩ một chút. Tỷ lệ hoa hồng của đối phương không cao, mà quyền quyết định vẫn nằm trong tay hắn. Hắn chỉ hỗ trợ trong việc đàm phán và vận hành các giao dịch bản quyền, người cuối cùng đưa ra quyết định vẫn là Hoắc Diệu Văn. Quan trọng nhất là câu nói cuối cùng của Christopher Lito, việc này không làm mất thời gian của hắn.

Nghĩ đến đây, Hoắc Diệu Văn mỉm cười đứng dậy, đưa tay ra:

“ Lito nói đúng, công việc chuyên môn phải giao cho người chuyên nghiệp. Vì vậy, ngoài bản quyền ở Anh và Mỹ, ta sẽ nhờ ngài giúp đỡ trong việc xử lý bản quyền ở các quốc gia khác.”

“Đây là vinh dự của ta!”

Christopher Lito vui mừng đứng lên, bắt tay Hoắc Diệu Văn và cam kết:

“Evan, ngài cứ yên tâm, ta sẽ giúp ngài bán sách sang nhiều quốc gia hơn nữa, mang lại nhiều lợi nhuận hơn, chỉ có vậy ta mới có thể nhận được phần hoa hồng lớn hơn!”

“Hy vọng ngài sẽ mang lại cho ta nhiều lợi nhuận hơn. nữa”

Hoắc Diệu Văn mỉm cười, trong lòng có chút hài lòng. Người này nếu không nghe giọng, đúng là giống như một người Mỹ, miệng lúc nào cũng nói đến tiền bạc và lợi ích, khác hẳn với những người Anh mà hắn từng quen biết, có lẽ do hắn quen biết những người như Anna, giáo sư Luke, họ không phải là thương nhân chăng?

Cầu đề cử, cầu cất giữ, cầu lượt đọc ……

(Tấu Chương Xong)

TruyenCV.app là nền tảng miễn phí đọc truyện chữ đóng góp nội dung từ các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo.
Truyện Tiên HiệpTruyện Huyền HuyễnTruyện Võng DuTruyện Đô ThịTruyện Kiếm Hiệp
Truyện hoàn thànhTruyện chọn lọcXếp hạng đang đọcXếp hạng đề cử Xếp hạng lượt đọc