Chữ/Chương
Ninh Xuyên xuyên qua thế giới tu tiên, có được thân thể trường sinh bất lão.
Tiếc thay.
Hắn tuy sống mãi với thời gian, nhưng chỉ là một phàm nhân yếu đuối. Bất kỳ ai cũng có thể dễ dàng tước đoạt mạng sống của hắn.
Trường sinh bất lão, không đồng nghĩa với việc bất tử.
Gia Cát Lượng tài ba cỡ nào? Tào Tháo lợi hại ra sao?
Nhưng cuối cùng, Tào Ngụy tứ đại đế vương vẫn bị Tư Mã Ý ung dung "ngao" chết, giang sơn Tam Quốc về tay Tư Mã.
Điều đó chứng minh điều gì?
Dù phong hoa tuyệt đại, dù là bậc kiêu hùng, cuối cùng cũng chỉ là nắm đất vàng.
Chỉ kẻ sống sót đến cuối cùng mới là người chiến thắng.
Kể từ đó, Ninh Xuyên quyết tâm trở thành một kẻ "cẩu đạo" lão luyện, thâm tàng bất lộ.
Ninh Xuyên tin rằng, chỉ cần đủ "cẩu", sống đủ lâu, không ai có thể địch lại hắn.
Như lời hắn tự nhủ: Quân tử báo thù, vạn năm chưa muộn.
Kẻ địch ư? Đánh không lại thì trốn.
Đợi đến khi hắn thọ nguyên cạn kiệt, suy yếu tột cùng, thừa dịp bệnh nặng lấy mạng, đoạt pháp bảo, san bằng mồ mả, tru diệt cả nhà.