Xuyên không vốn dĩ là một điều không tệ, bởi nó cho ta cơ hội thay đổi vận mệnh nếu cuộc sống trước đó không như ý, hoặc bù đắp những tiếc nuối còn dang dở. Nhưng nếu sự khác biệt giữa trước và sau khi xuyên không quá lớn thì sao?
Lớn đến mức nào? Trước kia là tài phiệt hàng đầu thế giới, siêu cấp nhà giàu, sau khi xuyên không lại thành chủ tịch một câu lạc bộ bóng đá nghèo rớt mồng tơi, hơn nữa còn là chủ tịch của một đội bóng hạng bét giải hạng ba Anh. Bạn sẽ làm gì?
Không tiền! Không người! Thậm chí không có cả huấn luyện viên!
Không sao cả, không tiền thì ta đi kiếm, không người thì ta đi tìm, không huấn luyện viên trưởng, ta tự thân gánh vác!
Vừa làm chủ tịch, vừa làm huấn luyện viên, quân sự, chính trị, tài chính một tay lo liệu. Với bản lĩnh này, nhất định ta sẽ đến Premier League cướp tiền, cướp lương, cướp địa bàn!