Chương 4: Sau Cửa Là Gì?
Không kịp suy xét nhiều, Ngô Hình bản năng đạp chân bước vào.
Vừa tiến vào, một cỗ cảm giác quen thuộc xộc thẳng vào đầu, hắn nhìn quanh... Nơi này là những bức tường xây bằng hợp kim thép kín gió.
Nhìn xuống dưới, một cái hố sâu mấy chục mét hiện ra, tựa như một cái hố thiên thạch khổng lồ.
Ở trung tâm hầm động, một pho tượng không mặt đứng sừng sững.
Nó, chính là cội nguồn cảm giác quen thuộc của Ngô Hình.
Ngô Hình, kẻ đã mất hết ký ức, không quá bận tâm tìm tòi nghiên cứu, hắn chỉ bước từng bước một đến trước pho tượng không mặt.
Bỗng nhiên, hắn phát hiện nơi đây có điều khác lạ.
Phía sau pho tượng không mặt cao năm mét, sừng sững một pho tượng khác... Một pho tượng thiếu nữ kích cỡ như người thật.
"Thiếu nữ?"
Từ ngữ chợt hiện ra trong đầu khiến Ngô Hình mờ mịt, rồi bừng tỉnh.
Mất hết ký ức nên hắn mới phản ứng chậm như vậy, thì ra đây là dáng vẻ của nữ nhân.
So với đám người khô quắt kia, quả thực khác biệt một trời một vực.
Có lẽ những tên kia ăn thật nhiều huyết nhục, chờ toàn thân mượt mà rồi, mới có thể biến thành bộ dáng không sai biệt lắm như vậy.
Bất quá chuyện này không quan trọng, Ngô Hình cúi đầu kính bái trước pho tượng không mặt, đồng thời đưa tay chạm vào tượng thần...
Khoảnh khắc sau, ánh sáng nhạt màu huyết sắc bừng lên!
Giống hệt pho tượng không mặt trong động quật, nơi ta đã chết không biết bao nhiêu lần, hai tôn tượng thần ở vị trí hoàn toàn khác biệt, giờ khắc này phảng phất như được kết nối, tựa như một người có hai bộ mặt.
Hai tôn tượng thần đều tản ra ánh sáng nhạt quen thuộc.
Răng rắc...
Âm thanh tan vỡ vang lên bên tai.
Ngô Hình kinh ngạc nghiêng đầu, phát hiện không phải đám người khô quắt tiến vào nơi đây, mà là pho tượng thiếu nữ bên cạnh tượng thần không mặt...
Vỡ vụn!
Chính xác hơn thì, tan vỡ chỉ là lớp vỏ ngoài.
Sau khi lớp vỏ nham thạch vỡ vụn, một đôi chân trần bước ra từ trong mảnh đá vụn, thiếu nữ trắng noãn như đóa hoa sen đi về phía Ngô Hình...
"Ngươi khỏe." Ngô Hình lên tiếng chào hỏi.
Đồng thời dựng lên thanh chiến đao rỉ sét.
Không biết thiếu nữ trước mặt là địch hay bạn, Ngô Hình sẽ không ngốc nghếch thất thần để bị giết chết như trước kia, mà là sớm chuẩn bị sẵn sàng.
May mắn thay, lời chào hỏi lễ phép của Ngô Hình không vô ích.
Thiếu nữ mở mắt, đôi đồng tử đỏ thẫm nhìn chăm chú Ngô Hình không chút rung động, nàng liền ngồi xuống tại chỗ, trắng noãn như đóa hoa sen.
Đôi mắt đỏ ngầu kia là điểm tô duy nhất cho đóa bạch liên này.
"Không hồn chấp niệm, ngươi khỏe."
Thiếu nữ nhẹ nhàng mở miệng, âm thanh như chim sơn ca uyển chuyển, cũng như sơn tuyền trong suốt: "Ta là người hầu của Ma Yểm, cũng là công cụ giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện."
Những từ ngữ vừa lạ lẫm vừa quen thuộc hiện lên, Ngô Hình tò mò: "Ma Yểm, là cái gì?"
Thiếu nữ ngẩng đầu, nhìn về phía tượng thần không mặt bên cạnh.
Nàng nói: "Hắn, chính là Ma Yểm."
"Tôn tượng thần này sao?" Ngô Hình hỏi.
"Ma Yểm, là địch nhân của thần." Thiếu nữ nhẹ giọng cải chính: "Hơn nữa, pho tượng này chỉ mang theo sức mạnh của Ma Yểm..."
"Ma Yểm chân chính còn chưa khôi phục, mời ngươi chờ đợi."
Ngô Hình gật đầu, xem như đã hiểu.
Ta vốn không có hảo cảm gì với thần, nghe nói Ma Yểm không phải thần minh, ngược lại còn đối nghịch với thần, không khỏi khoái trá mấy phần.
Tiếp đó, Ngô Hình lại nói: "Ngươi là... tới giúp ta?"
Thiếu nữ trắng noãn nói: "Đúng vậy."
"Vì sao?" Ngô Hình lại hỏi.
Không biết bao nhiêu năm không giao tiếp, ta hiếm khi hỏi nhiều như vậy.
Thiếu nữ rất ít nói, cũng rất trực tiếp: "Bởi vì, ngươi được Ma Yểm chọn trúng."
Được tuyển chọn?
Có lẽ vậy, ta giống như đích xác có một chút đặc thù.
Thí dụ như, có thể phục sinh.
Ta thấy, những người khô quắt bị ta đâm chết kia không thể phục sinh, dù ta có khởi tử hoàn sinh, bọn họ vẫn là một đoàn thi thể, không có dấu hiệu trùng sinh.
Từ đó có thể suy đoán: Trừ ta ra, người khác chết, là chết thật, không còn cách nào chuyển động.
"Xem ra, là Ma Yểm cho ta phục sinh." Ngô Hình gật đầu.
Cô gái trắng noãn nói: "Đúng vậy... Nhưng thật đáng tiếc, sức mạnh của Ma Yểm còn lại lác đác, ngươi hẳn đã tử vong rất nhiều lần."
Chính xác.
Ngay từ đầu, Ngô Hình đau đớn không chịu nổi, nổ đầu mà chết.
Là sức mạnh của Ma Yểm giúp ta phục sinh hết lần này đến lần khác, chống chọi với việc liên tục tử vong, mãi đến bây giờ mới giành được cuộc sống mới.
Tiếp đó, Ngô Hình hỏi vấn đề mấu chốt nhất.
Ta hỏi: "Xem như người giúp đỡ, ngươi có tác dụng gì?"
"Ngươi sẽ báo thù cho ta, giúp ta giết địch?"
Thiếu nữ khẽ gật đầu.
Nàng có giọng nói linh hoạt kỳ ảo, khẽ nói: "Trên người ngươi, giống như nắm giữ một chút Tinh Hoa nhỏ bé."
"Nếu ngươi nguyện ý, ta có thể giúp ngươi loại bỏ Tinh Hoa, hóa thành lực lượng thuần túy, giúp ngươi trở nên càng thêm cường đại..."
Ngô Hình nhíu mày: "Có ý gì?"
Thiếu nữ chậm rãi vươn tay ra, nói: "Không hồn chấp niệm, xin hãy chạm vào thân thể ta..."
Không suy tính nhiều, Ngô Hình thuận thế nắm lấy tay thiếu nữ.
Hai tay nắm chặt, phảng phất có một cỗ hấp lực cường đại đánh tới, ý thức của Ngô Hình trong nháy mắt rơi xuống, nhìn thấy bóng tối vô biên!
Sau đó, một cỗ tin tức phun trào vào thức hải...
【 Sức mạnh: 1】
【 Nhanh nhẹn: 1】
【 Sinh mệnh: 1】
【 Phòng ngự: 1】
【 Trí lực: 1】
Thông tin đơn giản trực tiếp, đại diện cho thuộc tính hiện tại của Ngô Hình.
Ngoài ra, còn có một hạng giá trị ngoài định mức——
【 Tinh Hoa phế liệu: 50】
Đã hiểu.
Từ đầu đến giờ, nhiệt lưu rót vào thể nội ta sau mỗi lần sát lục, chính là cái gọi là Tinh Hoa... Phế liệu này.
Ta không hiểu nên sử dụng nó như thế nào.
Nhưng thiếu nữ trắng noãn hiểu.
Không cần ai chỉ bảo, Ngô Hình khẽ chạm vào thuộc tính 【 Sức mạnh 】——
【 Sức mạnh: 1→2】
【 Tinh Hoa phế liệu: 50→48】
【 Xác định thêm điểm: Thị / Phủ 】
Tăng thêm 1 điểm lực lượng, cần tiêu phí 2 điểm phế liệu.
Ta lần lượt thử nghiệm, phát hiện ngũ đại thuộc tính đều như vậy.
Nhưng, khi ta tính toán tiến thêm một bước...
【 Sức mạnh: 1→2→3→4→5→6】
【 Tinh Hoa phế liệu: 50→48→45→40→32→19】
Tối đa chỉ có thể thêm đến 6 điểm.
Nếu tiếp tục thêm điểm, Tinh Hoa phế liệu không đủ.
Ngô Hình biết rõ, theo điểm số tăng lên, Tinh Hoa cần dùng cũng tăng lên—— Ta tạm thời không quan tâm chuyện này.
Có thể trở nên mạnh mẽ là đủ rồi.
Chỉ có trở nên mạnh mẽ, mới có thể báo thù.
Thế là, Tinh Hoa phế liệu nhanh chóng được phân phối hết sạch!
【 Sức mạnh: 6】
【 Nhanh nhẹn: 5】
【 Sinh mệnh: 1】
【 Phòng ngự: 1】
【 Trí lực: 1】
【 Tinh Hoa phế liệu: 1】
Lôgic thêm điểm của Ngô Hình rất đơn giản.
Từ trên xuống dưới cuồng nhiệt thêm điểm, đến khi không thêm được nữa thì đổi sang hạng khác.
Sau một hồi phân phối, sức mạnh và nhanh nhẹn tăng vọt, còn lại không nhúc nhích.
【 Xác nhận thêm điểm: Có / Không 】
Có.
Ý thức lại cử động, điểm số đã xác định phân phối.
Ý thức của Ngô Hình từ trong bóng tối quay về, không cảm thấy khó chịu gì, ta chỉ cảm thấy lực lượng của mình tăng lên không ít...
Không có cái cảm giác một quyền có thể đánh chết trâu, ngay khi thu được sức mạnh, ta liền tự giác có thể chưởng khống nó, như bản năng.
Ngô Hình: "..."
Thiếu nữ trắng noãn: "..."
Hai người đối mặt, tất cả chìm vào im lặng.
Rất nhanh, Ma Yểm vô diện bên cạnh sáng lên ánh sáng nhạt, tuy tia sáng vẫn ảm đạm, nhưng so với lúc trước đã tốt hơn không ít.
"Quá tốt rồi, Ma Yểm thu được sức mạnh."
Thiếu nữ trắng noãn hiếm khi nở nụ cười: "Ngươi trở nên mạnh mẽ, Ma Yểm cũng có thể càng thêm cường đại, sức mạnh của hắn càng mạnh, ngươi sẽ càng an toàn."
Ngô Hình nhíu mày: "Nói rõ ràng."
"Mời ngươi, tự mình cảm thụ." Thiếu nữ trắng noãn nói.
Thế là Ngô Hình đặt tay lên pho tượng Ma Yểm vô diện.
Rất nhanh, ta tiếp thu được thông tin đơn giản——
【 Ma Yểm Trầm Tạp: 249】
【 Phục sinh cần thiết: 14】