Chương 57: Long Khởi Dương Phàm (1)

"Xuất phát."

Lão giả thân là giám sát sử thanh âm bình thản hạ lệnh.

Vừa nói, pháp trượng trong tay của hắn chẳng qua là tùy ý vung lên, một đoàn thanh quang ôm trọn thân thể của hắn, hẳn cứ như vậy bay lên, trôi lơ lửng ở cách mặt đất một thước hướng về phía trước đi tới.

"Các ngươi có thể làm như ta không tồn tại, ta cũng sẽ không cho các ngươi bất kỳ trợ giúp nào, trừ phi các ngươi tính toán thối lui khỏi lần thi tuyển này."

Thanh âm của Lão giả từ phía trước bồng bềnh đung đưa truyền đến. Thanh quang đột nhiên trở nên mãnh liệt sau một khắc, vị giám sát sử đại nhân này lại cứ như vậy hư không tiêu thất .

Thấy vị giám sát sử này đột nhiên biến mất, mấy người khác cũng là sợ hết hồn, chỉ có Long Hạo Thần ánh mắt khẽ nhúc nhích, theo bản năng hướng phía sau thân thể c liếc mắt một cái.

"Đây là bản đồ."

Lâm Giai Lộ từ trong lòng ngực lấy ra một tờ bản đồ da dê, đi tới trước mặt mọi người mở ra.

"Chúng ta một mực đi hướng đông, sau đó lẻn vào phạm vi Ma tộc khống chế, những thứ này cho các ngươi."

Vừa nói, nàng từ trong lòng ngực lấy ra năm khối lệnh bài hình tròn, tự mình lưu lại một cái, còn lại bốn cái chia ra cho bốn người.

Long Hạo Thần nhận lấy lệnh bài, vừa nhìn, chỉ thấy lệnh bài kia chế luyện thập phân tinh mỹ, toàn thân cũng là dùng trầm ngân chế tạo mà thành, phía trên vây quanh một viên đạm tử sắc bảo thạch. Tản ra nhàn nhạt ma pháp ba động.

"Đây là Hào Bài của chúng ta khi tham gia Liệp Ma đoàn thi tuyển, phía sau ghi lại thân phận của chúng ta, lai lịch cùng với mã số dự thi. Nếu như chúng ta không thể thông qua vào khảo nghiệm nhập tràng quyển, Hào Bài cũng sẽ bị giám sát sử đại nhân thu hồi đi.''

''Bằng vào cái Hào Bài này, chúng ta không sẽ phải chịu trú quân liên minh làm khó, nhưng cũng sẽ không nhận được trợ giúp của bọn hắn. Sau khi tiến vào lãnh địa Ma tộc, hết thảy sẽ phải dựa vào chúng ta.''

''Tốt nhất là có thể gặp được đến mấy chi tuần tra binh Ma tộc, chỉ cần chúng ta hoàn thành nhiệm vụ giết chết tổng cộng hai mươi lăm tên Ma tộc, có thể công thành lui thân ."

Nói tới đây, Lâm Giai Lộ dừng lại một chút, ánh mắt cố ý quét Lý Hinh một cái, nói :

"Lấy tu vi của mọi người chúng ta, hoàn thành nhiệm vụ này cũng không tính khó khăn. Nhưng là, chúng ta nếu là tập thể hành động, như vậy, sẽ phải phát huy ra lực lượng tập thể.''

''Xà không đầu không được, trước khi lên đường, tốt nhất là chọn lựa một người làm thủ lĩnh, thống nhất chỉ huy khi gặp phải chiến sự."

Lý Hinh hừ lạnh một tiếng, "Nói như vậy, ngươi là chuẩn bị làm thủ lĩnh rồi?"

Lâm Giai Lộ liếc nàng một cái, không để ý chút nào nói :

"Có cái gì không được? Ở chỗ này tu vi của ta cao nhất, ta vừa là ma pháp sư, lúc chiến đấu ở phía sau, dễ dàng quan sát toàn bộ chiến trường nhất, làm chỉ huy là rất thích hợp."

Lý Hinh khẽ nhíu mày, hơi chút suy tư sau, hẳn là hướng Lâm Giai Lộ gật đầu, nói :

"Tốt, liền để ngươi chỉ huy."

Lâm Giai Lộ sửng sốt một chút, nàng hiển nhiên không nghĩ tới Lý Hinh dễ nói chuyện như vậy. Không khỏi có chút nghi hoặc nhìn nàng.

Lý Hinh hừ một tiếng.

"Nhìn cái gì vậy? Bổn tiểu thư công và tư rõ ràng, coi như là vì đệ đệ của ta bình an trở về, cũng sẽ không vào lúc này đấu với ngươi.''

''Bất quá, nếu là ở trên chiến trường chỉ huy của ngươi xuất hiện thất ngộ, bổn tiểu thư có không chút khách khí tước đoạt quyền chỉ huy của ngươi."

Lâm Giai Lộ trực tiếp lựa chọn không nhìn uy hiếp của Lý Hinh, đem ánh mắt rơi vào trên người Trần gia huynh đệ.

"Các ngươi có ý kiến gì không?"

Trần Tư, Trần Thần đồng thời lắc đầu. Hai huynh đệ này tính cách thật thà, hơn nữa tự nhận không bằng hai vị Đại tiểu thư này, tự nhiên sẽ không có ý kiến gì.

"Tốt, đã như vậy, vậy chúng ta lên đường đi."

Sau khi Lâm Giai Lộ thân là thủ lĩnh đã hạ một đạo mệnh lệnh.

Long Hạo Thần có chút buồn bực đứng ở bên cạnh Lý Hinh, trong lòng thầm nghĩ, nàng làm sao không hỏi xem ý kiến của ta a!

Đang lúc ấy thì, Lâm Giai Lộ hướng phía hắn đi tới.

"Long tiểu đệ, ta mặc trường bào, nên không có cách nào cưỡi tọa kỵ, đệ mang theo ta đi, ta ngồi ở phía sau đệ."

"A?

Long Hạo Thần trợn mắt hốc mồm nhìn ánh mắt ôn nhu, cười nói tự nhiên Lâm Giai Lộ, nhìn lại Lý Hinh bên cạnh chợt trở nên lãnh nhược băng sương, trong lúc nhất thời không biết trả lời như thế nào cho phải.

Lâm Giai Lộ khẽ mỉm cười, nhìn cũng không nhìn Lý Hinh, nói :

"Đệ là thủ hộ Kỵ Sĩ a! Chẳng lẽ không nên bảo vệ an toàn của ma pháp sư sao?"

Vừa nói, nàng trực tiếp hướng Long Hạo Thần vươn tay, ý bảo hắn kéo mình lên tọa kỵ.

"Ta và ngươi đi chung ."

Cánh tay thon dài từ bên cạnh duỗi tới đây, lôi kéo Lâm Giai Lộ, đem nàng trực tiếp túm lên lưng tọa kỵ,đây không phải là Lý Hinh sao.

Lâm Giai Lộ bị nàng làm cho sợ hết hồn, cả giận nói :

"Ai muốn đi chung cùng ngươi ngươi là trừng giới Kỵ Sĩ, có thể bảo vệ tốt ta sao?"

Lý Hinh tàn bạo nói :

"Hoặc là ngươi chọn Trần Tư, Trần Thần huynh đệ, hoặc là cứ như vậy. Nghĩ chiếm tiện nghi đệ đệ của ta, đừng có nằm mộng. Ta sẽ không cho ngươi cơ hội."

Vừa nói, Lý Hinh dưới chân chạm nhẹ đầu bụng tọa kỵ, Mân Côi Độc Giác Thú bốn vó tung bay, Trong sự bất mãn của Lâm Giai Lộ, tựa như một đạo hồng tiễn hướng phía trước chạy đi.

Long Hạo Thần cùng Trần gia huynh đệ liếc mắt nhìn nhau, trên mặt cũng toát ra mấy phần bất đắc dĩ, vội vàng giục tọa kỵ hướng phía trước đuổi theo. Một đạo hắc ảnh theo chặt ở phía sau, dán sát mặt đất đi về phía trước, giống như là một đạo hắc tiễn, hai cái đầu nhìn chung quanh, một bộ dạng thập phần hưng phấn.

Hơn bốn trăm dặm khoảng cách, đối với Mân Côi Độc Giác Thú mà nói, tối đa cũng chính là thời gian hai canh giờ mà thôi, nhưng thớt tọa kỵ bình thường của bọn Long Hạo Thần lại không được như vậy, sáng sớm lên đường, cho đến đến gần ban đêm, mọi người mới đi tới phụ cận biên giới.

Bằng vào Hào Bài thi tuyển, năm người thuận lợi thông qua đại quân Thánh điện liên minh đóng ở khu vực đó, bọn hắn cũng đem tọa kỵ của mình để lại nơi đó, sau khi ăn bữa ăn tối đơn giản, lặng lẽ tiến vào lãnh địa Ma tộc.

Vì giảm bớt khả năng bị phát hiện, Lý Hinh cũng cho Mân Côi Độc Giác Thú ngược về không gian của nó. Thừa dịp bóng đêm, xuyên qua một mảnh gò đất, phương xa đã là lãnh địa Ma tộc.

"Trước dừng lại đã." Lâm Giai Lộ để mọi người dừng lại, lần nữa đem bản đồ lấy ra. Mặc dù nàng coi như là chấp nhận cùng Lý Hinh cưỡi một tọa kỵ nhưng lúc này sắc mặt vẫn như cũ có chút không vui.

Mọi người ngồi xổm xuống vây quanh Lâm Giai Lộ người, Lâm Giai Lộ mở bản đồ ra, chỉ chỉ phía trên, nói :

"Chúng ta trước mắt ở vị trí này, khoảng trăm dặm nữa về phía trước là nơi Ma tộc đại quân đồn trú. Trực tiếp đi đánh lén quân doanh là không thực tế, nếu chúng ta như vậy thì chỉ có đi mà không có về.''

''Vì vậy, nhiệm vụ của chúng ta, là tại trong thời gian mấy ngày sắp tới, càn quét trinh sát binh của Ma tộc. Hiện tại bắt đầu, mọi người phải giữ vững tốt trận hình.''

''Lý Hinh, ngươi đứng ở tiền phương, Trần Tư, Trần Thần, hai người huynh đệ các ngươi ở hai cánh, Long tiểu đệ, ngươi ở phía sau, ta ở giữa. Một khi gặp phải địch nhân, nghe ta ra lệnh làm việc, tất cả rõ chưa?"

Mặc dù sắc mặt không tốt lắm, nhưng Lâm Giai Lộ lúc này lại rất tỉnh táo, trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần mang theo vài phần uy nghiêm.

Bao gồm Lý Hinh ở bên trong, mọi người rối rít gật đầu.

Lâm Giai Lộ cất bản đồ xong, mọi người lần nữa đứng lên, ánh mắt không khỏi hướng về phía phương hướng Ma tộc mà nhìn. Khẩn trương, hưng phấn còn có cảm xúc hơi sợ hãi làm bọn hắn cũng trở nên cảnh giác hẳn lên.

Sắp đối mặt đại địch nhân loại, trong bọn họ lòng anh hùng tính đoàn kết hoặc nhiều hoặc ít cũng bị kích phát ra mấy phần.

"Hạo Nguyệt, ra đi."

Long Hạo Thần trầm giọng quát lên.

Bóng đen chợt lóe, Song Đầu Tích Hạo Nguyệt đã lặng lẽ không tiếng động đi tới bên cạnh Long Hạo Thần, sự xuất hiện của nó nhất thời làm cho lòng căng thẳng của mấy người nhảy dựng lên.

"Mọi người chớ khẩn trương, đây là đồng bọn của ta." Long Hạo Thần vội vàng thấp giọng giải thích.

Mọi người ánh mắt không khỏi cùng hướng nhìn trên người Hạo Nguyệt, kinh ngạc nhất là Lâm Giai Lộ, thân là ma pháp sư, tinh thần lực của nàng tự nhiên muốn so sánh với chức nghiệp cận chiến mạnh hơn rất nhiều, cảm giác cũng cường đại hơn, nhưng nàng mới vừa rồi căn bản không có phát hiện Hạo Nguyệt tồn tại.

"Đây là đồng bạn tọa kỵ ngươi?"

Lâm Giai Lộ có chút nghi ngờ hỏi.

Long Hạo Thần gật đầu.

Trong mắt Lâm Giai Lộ, ánh mắt hơi toát ra một tia tiếc hận, nói :

"Tốt, thân hình của nó cũng không rõ ràng, chúng ta lên đường đi."

Long Hạo Thần ngồi ở trên lưng cầm quang diệu chi thuẫn cùng kiếm quang, yên lặng đi ở phía sau cùng, năm người tạo thành một chiến trận hình thoi, bay qua cái gò đất, rốt cục tiến vào trong lãnh địa Ma tộc.

Phía trước là giải đất bình nguyên lớn, trông một cái không thấy giới hạn, nhưng thời điểm gió nổi lên, nhưng mơ hồ có thể nghe thấy được vị đạo mấy phần huyết tinh.

Kèm theo Ma tộc xuất hiện, tiến vào hắc ám niên đại đã sáu ngàn năm. Vô luận là nhân loại hay là Ma tộc, đều ở đây bên trên tấm bình nguyên vứt đổ quá nhiều nhiệt huyết.

Lâm Giai Lộ trong tay cầm pháp trượng mà khi cùng Long Hạo Thần khi chiến đấu không có sử dụng, pháp trượng trên không trung nhẹ nhẹ điểm một chút, kèm theo mấy câu chú ngữ niệm chú.

Một quang ảnh Điểu hình trong suốt đã triển khai hai cánh bay lên trời, hướng trên bầu trời bay đi. Hai mắt Lâm Giai Lộ cũng hiện lên một tầng quang mang nhàn nhạt.

Ưng Nhãn thuật, ma pháp bắt buộc của ma pháp sư có thể từ không trung quan sát, quan sát phương xa. Tu vi càng cao, Ưng Nhãn thuật phạm vi quan sát cũng lại càng lớn.

Lý Hinh khẽ cau mày, nói : "Nơi này địa hình quá trống trải, bất lợi cho chúng ta mai phục, ngươi tìm một chỗ có thể ẩn dấu thân hình."

Lâm Giai Lộ khẽ vuốt cằm, nói :

"Phía trước bên trái năm dặm, có một tấm cái giải đất, phía trước giải đất, là một mảnh lùm cây, chúng ta tạm thời trước đi đến đấy xem. Sau đó lại thong thả đi về phía trước. Phương Viên trong mười dặm không có địch nhân, chúng ta đi."

Lý Hinh gật đầu một cái. Mọi người dựa theo phương hướng Lâm Giai Lộ nói tăng nhanh cước bộ đi tới.

Long Hạo Thần kinh ngạc phát hiện, trong ngày thường Hạo Nguyệt song thù cơ hồ gặp mặt là ầm ĩ, lúc này thế nhưng không có nửa phần dấu hiệu cãi vã. Một nhóm năm người chính là coi hai người bọn nàng cầm đầu Lý Hinh tại phía trước dò đường, Lâm Giai Lộ ở giữa chỉ huy, trinh sát, Trần gia huynh đệ cùng Long Hạo Thần cũng rất dễ dàng, chỉ đi theo hành động là được.

Ở dưới sự chỉ huy của Ưng Nhãn thuật của Lâm Giai Lộ, mọi người đều rất cẩn thận, thời gian một canh giờ, bọn họ lợi dụng bên trên bình nguyên không có nhiều sự che chắn đi được ước chừng năm mươi dặm đường.

Đến một chỗ có thể ẩn thân, Lâm Giai Lộ nhìn dấu hiệu trên địa đồ, sau đó lại tiếp tục đi về phía trước.

Bọn họ tiến vào tuyến đường cảnh nội của Ma tộc,đây là mấy vị đầu não của Hạo Nguyệt Thành tinh tế tuyển chọn qua, từ chỗ Thánh điện liên minh đóng quân, đến gần địa điểm Ma tộc đóng quân chỉ có hai trăm dặm đường trống trải, địa hình mặc dù không tính là có lợi, nhưng thắng ở khoảng cách gần, lúc lui cũng muốn dễ dàng hơn.

Bóng đêm dần dần bao trùm,sau khi đi tiếp được chừng tám mươi dặm, Lâm Giai Lộ tìm được một mảnh lùm cây liền hạ lệnh nghỉ ngơi.

"Không thể lại tiếp tục nhích tới gần, tiếp tục đi tới, rất có thể sẽ tiến vào phạm vi điều tra ma pháp sư của Ma tộc."

Lâm Giai Lộ thấp giọng nói.

Lý Hinh gật đầu, nói :

"Ta cũng vậy nghe cha ta nói, trong quân doanh Ma tộc có một chút số đại ma pháp sư, Ưng Nhãn thuật tìm kiếm khoảng cách xa đạt trăm dặm. Chúng ta đi tiếp về phía trước,khả năng bị phát hiện có thể sẽ rất lớn. Trước hết ở chỗ này ôm cây đợi thỏ thôi."

Mọi người vừa ăn một chút thức ăn, giữ vững thể lực,ở nguyên tại chỗ lẳng lặng chờ đợi. Chỉ có Lâm Giai Lộ không ngừng phát động Ưng Nhãn thuật đối với chung quanh tiến hành điều tra.

Một đêm thời gian, cứ như vậy lẳng lặng trôi qua. Trời dần dần sáng.

Trải qua một đêm đợi chờ, bọn họ nhưng không thấy nửa tên Ma tộc tuần tra binh, năm người cũng không khỏi có chút chán nản. Nhất là Lâm Giai Lộ không ngừng sử dụng Ưng Nhãn thuật, đã hơi có vẻ mệt mỏi.

"Kỳ quái, những thứ Ma tộc này không tuần tra sao?"

Trần Tư có chút không giải thích được nói.

Năm người hai mặt nhìn nhau, trên mặt cũng toát ra mấy phần bất đắc dĩ, bọn họ mặc dù cũng là người nổi bật trong thế hệ trẻ của Hạo Nguyệt Thành, ai cũng không tham dự qua chiến tranh, vốn là xem ra nhiệm vụ cũng không khó khăn, tựa hồ trở nên phiền toái .

Thời gian của nhập tràng quyển cũng là có hạn chế . Bọn họ tổng cộng chỉ có ba ngày. Vượt ra khỏi thời gian này, bọn họ căn bản không kịp đi đến Thánh điện liên minh tham gia thi tuyển.

Lý Hinh cau mày nói :

"Thật sự không được, ta liền cỡi Mân Côi xâm nhập một chút, tiến vào phạm vi Ma tộc tìm kiếm, nói như vậy, bọn họ hẳn là là có thể có phản ứng đi."

Lâm Giai Lộ lập tức quả quyết nói :

"Không được. Quá nguy hiểm.Mân Côi Độc Giác Thú quá mức lộ liễu, một cái không tốt, đưa tới cường địch thì chúng ta sẽ toàn quân bị diệt."

Đang thời điểm mọi người thương lượng đối sách, trong lúc bất chợt, Long Hạo Thần vẫn lẳng lặng lắng nghe chợt hét lớn một tiếng.

"Cẩn thận, có địch nhân." Vừa nói, thời khắc hắn nắm trong tay kiếm quang chợt giơ lên, một tầng đạm kim sắc quang máng trong nháy mắt đem năm người bao phủ ở bên trong Linh Quang Tráo.

Cơ hồ đang ở trong nháy mắt, kịch liệt chấn động từ dưới chân mọi người truyền ra, phù một tiếng, Linh Quang Tráo bể tan tành, nhưng mà ở cùng thời khắc đó, lại là một tầng Linh Quang Tráo từ dưới chân Long Hạo Thần sáng lên, rốt cục chặn lại tập kích từ dưới chân

Một cây dài chừng một thước năm, gai nhọn thập phần thô to bốc lên dán chặt lấy chung quanh Linh Quang Tráo, nếu như Long Hạo Thần phản ứng chậm một bước, như vậy, giờ khắc này bọn họ sẽ phải dùng thân thể tới thừa nhận phần công kích này.

Chừng hơn bảy, tám cái gai nhọn, hiện lên tử hắc sắc, phía trên còn nhộn nhạo nhàn nhạt tử hắc sắc khí lưu.

Tầng thứ hai Linh Quang Tráo cũng không phải là Long Hạo Thần phát ra hắn sử dụng kỹ năng tốc độ còn không có nhanh như vậy, đó là Hạo Nguyệt dưới chân hắn, Tích Dịch có kim sắc đồng tử trên đầu khuếch tán ra kỹ năng, cùng Linh Quang Tráo của Long Hạo Thần hoàn mỹ tiếp nhận, vì mọi người hoàn thành lần phòng ngự này.

"Là Lỗ Khắc tộc."

Năm người cũng là thế hệ trẻ tinh anh của Hạo Nguyệt Thành, dưới khiếp sợ ngắn ngủi tất cả đều phản ứng lại. Lý Hinh hét lớn một tiếng, đồng thời trong tay một đôi lóng lánh xích hồng sắc quang mang trường kiếm tựu hung hăng đâm vào trong lòng đất.

Long Hạo Thần, Trần Tư, Trần Thần tất cả cũng làm ra động tác tương tự.

''Phốc phốc.'' thanh liên tục vang lên, mặt đất kịch liệt chấn động lên.

Lâm Giai Lộ trong tay năm ma trượng hướng xuống phía dưới một chút, một đạo lam quang bắn nhanh trên mặt đất, đồng thời duyên dáng gọi to nói :

"Rút vũ khí ra."

TruyenCV.app là nền tảng miễn phí đọc truyện chữ đóng góp nội dung từ các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo.
Truyện Tiên HiệpTruyện Huyền HuyễnTruyện Võng DuTruyện Đô ThịTruyện Kiếm Hiệp
Truyện chọn lọcXếp hạng đang đọcXếp hạng đề cử Xếp hạng lượt đọc