Chương 4 : Ngươi của hôm qua
Yeshi Yao, sinh ngày 22 tháng 1 năm 1987 tại khu cảng Tokyo, tốt nghiệp khoa văn Đại học Todai, năm thứ ba đại học lấy thủ tú "Ngây Ngô" giành được giải thưởng Tân Nhân Tân Triều của Shinchosha, đồng thời được đề cử giải thưởng Akutagawa lần thứ 140, được truyền thông tiên đoán là nhà văn trẻ có khả năng giành được giải Akutagawa lần đó nhất.
Thế nhưng tác phẩm thứ hai "Thiếu niên bị huỷ hoại" không chỉ không được đề cử mà còn nhận được bình luận kém của độc giả cùng với truyền thông, lượng tiêu thụ thậm chí chỉ có không đến ba ngàn quyển. Độc giả nhất trí phê bình lạm dụng yếu tố bạo lực, ngoại trừ hành văn mỹ lệ, tình tiết câu chuyện cũ không đúng chút nào, không có nửa điểm hấp dẫn người, đọc đến buồn ngủ.
Mất ngủ cả đêm đau khổ không chịu nổi? Hãy xem cuốn tiểu thuyết này, nó có tác dụng gấp mười lần so với thuốc ngủ.
Yeshi Yao xuống dốc trong sự nghiệp sáng tác.
Sau đó hắn trầm mê trong rượu và hộp đêm, lấy bút danh Quỷ Thủ Asuka bắt đầu sáng tác tiểu thuyết duy cảm, sau khi hoàn toàn thả lỏng bản thân, ngược lại đạt được thành công không tưởng tượng được, tác phẩm đầu tiên "Tầng Hầm" liền đạt được giải thưởng lớn Văn học Paul Morand, lượng tiêu thụ vượt quá năm vạn, lần lượt lại đạt được "Giải thưởng văn học R - 18" "Giải thưởng văn học tiểu thuyết vấn đề".
Sau khi về nhà, Nishino Nanase tìm được thông tin cá nhân của Yeshi Yao trên Google, nàng thật không ngờ Yeshi Yao lại được đề cử giải thưởng Akutagawa lúc 21 tuổi.
"Chiều nay đi đâu vậy? Sao về muộn thế?"
Mẹ Nishino Rie ở trên bàn cơm hỏi.
Đối mặt với câu hỏi vô tình của mẹ, Nishino Nanase lại theo bản năng khẩn trương.
"Đến hiệu sách dạo một vòng."
"Một người?"
"Ừ."
"Na - chan."
"Làm sao vậy?"
"Con vẫn còn canh cánh về chuyện ngày hôm qua sao?" Rie lo lắng nhìn con gái, "Ngày mai mẹ phải về Osaka, con ở Tokyo một mình, không sao chứ? Nếu... Ý mẹ là, nếu con không muốn tiếp tục làm thần tượng, chúng ta có thể dừng lại, quay lại trường học, muốn đi làm y tá cũng có thể thoải mái làm."
Để cho nữ nhi trời sinh điềm đạm nho nhã sợ người lạ tham gia nhóm thần tượng, kì thực bao hàm dụng tâm lương khổ của một người mẹ, chủ yếu là vì cải thiện tính cách không giỏi giao lưu với người khác của nữ nhi, để cho nàng trở nên càng thêm cởi mở một chút.
Nếu như ngay cả chút mục đích này cũng không đạt được, còn không bằng ra nước ngoài du học.
"Ta biết rồi, ta sẽ nhanh chóng điều chỉnh lại, không cần lo lắng cho ta."
Nishino từ chối.
Bà vẫn nhớ rõ cảnh tượng tối hôm qua con gái trở về vọt tới trong lòng bà khóc lóc, nhưng tính cách con gái chính là bướng bỉnh như vậy, bà cũng không tiện nói thêm gì nữa.
"Na - chan, mặc kệ con đi làm cái gì, mẹ đều sẽ ủng hộ con, ba cũng vậy."
"Biết." Đối mặt với lời tâm tình bất thình lình của mẹ, Nishino Nanase ngược lại có chút ngượng ngùng.
Những thành viên ở xa Tokyo thường có thể xin trợ cấp thuê nhà từ sở sự vụ, cũng có thể thuê cùng gia đình.
Từ điểm này mà nói, ngược lại giải quyết lo lắng của phụ huynh thành viên tổ địa phương, yên tâm để cho hài tử của bọn họ ở lại Tokyo phát triển.
"Ta thấy hình như con đã mua hai quyển sách về?"
"Tiểu thuyết."
Chỉ nói hai chữ, Nishino Nanase liền ngậm miệng không nói, nếu để cho mẹ phát hiện mình xem duy cảm tiểu thuyết, đó là nhảy xuống biển cũng rửa không sạch.
Tuy rằng tò mò nữ nhi luôn luôn thích hoạt hình trò chơi như thế nào trong lúc bất chợt xem lên văn tự tiểu thuyết, nhưng Nishino Rie cũng không có suy nghĩ nhiều cái gì, xem nhiều đọc sách cũng là tốt.
Lịch trình ngày hôm sau tương đối căng thẳng, không chỉ phải luyện tập ca khúc vũ đạo mới, còn có một buổi công diễn nhỏ, tiền bối Watanabe Mayu của AKB48 cũng đến an ủi, khiến người ta cảm động không thôi.
"Na - chan, đang đọc sách gì vậy?"
Buổi biểu diễn kết thúc, lúc ăn tối, thành viên Hashimoto Nanami không có chút tò mò đến gần.
Nishino Nanase đỏ mặt, tim đập như trống, không biết nên trả lời như thế nào.
"Baka, quả nhiên vẫn là sơ suất, cho rằng các thành viên đều đi hết cả... Ta vẫn là không nên ở nơi công cộng xem loại tiểu thuyết này."
"Nghe nói ngươi chuyển đến Tokyo, phòng ở đã thuê xong chưa?"
Nanami hiểu ý nói sang chuyện khác, Nishino Nanase thở phào nhẹ nhõm.
"Thuê xong rồi, ở gần Akasaka."
Nào ngờ vừa nói xong câu này, sách trong tay đã bị Takayama Kazumi cướp đi.
"Na - chan, không có ý tứ a, có thứ tốt cũng không chia sẻ. Tầng Hầm, ồ, đây là cái gì tiểu thuyết?"
"Một cái xinh đẹp thiếu nữ tại một ngày tan học trên đường bị một cái nam nhân thần bí bắt cóc, từ đó bắt đầu dài đến mười ba năm mất tích, thẳng đến mười ba năm sau, một cái ngẫu nhiên lẻn vào ăn trộm phát hiện chân tướng, thiếu nữ mới được giải cứu ra."
"Nhưng tại tòa án, thiếu nữ lại từ bỏ cáo buộc đối với nam nhân, đây rốt cuộc là vì sao?"
"Người đoạt giải thưởng lớn Văn học Paul Morand, thủ tú của tiểu thuyết gia duy cảm Quỷ Thủ Asuka, là nhân tính vặn vẹo hay là đạo đức tiêu vong, một đoạn tình yêu kiểu Stockholm kích động, sensei Quỷ Thủ Asuka dùng bút pháp tinh tế, ấm áp mà mẫn cảm của sensei, mang đến cho chúng ta một đoạn hành trình duy cảm kích thích mà cảm động."
Thanh âm khàn khàn của Takayama Kazumi đọc ra lời tuyên truyền trên trang bìa, Nishino Nanase gấp đến độ sắp khóc.
Tiểu thuyết duy cảm thường chia làm hai phái, loạn phái và ngược phái. Tầng Hầm đi theo phái ngược đãi, Yeshi Yao vì sáng tác bộ tiểu thuyết này, cũng từng phỏng vấn nhiều người phụ nữ hôn nhân bất hạnh gặp phải chấn thương tâm lý khác nhau.
Hành văn ôn nhu mà tinh tế tỉ mỉ, tựa như hoa xuân kiều diễm cùng ánh mặt trời rực rỡ, mang đến cho người ta cảm giác ấm áp mà lại là cảm thụ, nhưng miêu tả lại là một câu chuyện tình yêu tàn sát bừa bãi quỷ dị.
Bộ tác phẩm này sở dĩ đoạt giải, lúc mới phát biểu cũng từng gây chấn động trong giới này, chính là bởi vì hành văn của Yeshi Yao cùng với khống chế đối với câu chuyện, đặc biệt là miêu tả tâm lý nhân vật cùng đắp nặn tính cách, dù sao cũng là người được đề cử giải thưởng Akutagawa, không có chút tài năng là không thể nào.
May mắn đại bộ phận thành viên đều đã rời đi, bằng không Nishino Nanase thật sự là xấu hổ muốn chết.
"Na - chan, không nghĩ tới ngươi là..." Takayama Kazumi sợ ngây người.
Hashimoto Nanami chưa nói: "Không ngờ Na - chan cũng thích tác phẩm của sensei Yeshi Yao, ta còn tưởng chỉ có một mình ta là dị loại chứ."
Nghe Nanami nói ra tên thật của Yeshi Yao, Nishino Nanase cũng cực kỳ kinh ngạc.
"Tác phẩm đầu tay "Ngây Ngô" của sensei Yeshi Yao, ta chính là bởi vì quyển sách kia mà thích tác giả này."
"Đáng tiếc, nếu như sensei kiên trì, nói không chừng đã sớm lấy được giải thưởng Akutagawa. Tác phẩm của sensei Yeshi Yao khác với các sensei khác, trong tác phẩm của các sensei khác, phụ nữ đặc biệt là vai phụ, rất ít có linh hồn. Nhưng dưới ngòi bút của sensei Yeshi Yao, sensei lại ban cho các loại nhân vật tính cách và linh hồn của mình."
"Ta vô cùng thích một câu nói mà sensei từng nói, trong tiểu thuyết mỗi người đều có sinh mệnh. Làm tác giả chỉ cần viết theo quỹ đạo này đi xuống là được, không cần vì hùa theo tâm lý của một loại người nào đó, vì bán đi càng nhiều mà tùy ý chi phối sự phát triển của câu chuyện, đây là không tôn trọng đối với tiểu thuyết, mỗi một nhân vật từ ngày hắn sinh ra đã mang theo linh hồn của mình. Cho nên nói, nhân vật dưới ngòi bút của Yeshi sensei, thường xuyên bởi vì vận mệnh của bọn họ mà khiến độc giả lo lắng không thôi.
"Đoạn nam chính của "Tầng Hầm" cuối cùng nhảy xuống biển tự tử, lúc trước ta cũng xem đến phát khóc."
Hashimoto Nanami không vô cùng kích động nói.
Takayama Kazumi ngược lại có vẻ có chút không thú vị, nàng đem sách trả lại cho Nishino Nanase.
"Hai người nói chuyện đi, ta về trước đây."
"Na - chan, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện đi." Thật vất vả mới gặp được fan của Yeshi, Nanami lôi kéo nàng không buông.
"Ngại quá, ta còn có việc."
Nishino Nanase nhét sách vào ba lô rồi vội vàng rời đi, nàng phải đi tàu điện ngầm đến nhà sensei.
"Nàng hứa sẽ giúp hắn viết cho đến khi bàn tay phải của hắn hồi phục."
Hơn nữa, sau khi đọc tác phẩm của sensei, Nishino Nanase đối với thể xác mập mạp xấu xí kia của hắn, rốt cuộc cất giấu linh hồn thú vị như thế nào, đã bắt đầu tò mò.
Bây giờ nàng muốn vọt tới nhà hắn nói cho hắn biết, sensei Yeshi Yao, trong tổ hợp chúng ta cũng có một fan của sensei.
Cho nên đến khi nào, Yeshi sensei mới có thể tỉnh táo lại một lần nữa, tìm về kiêu ngạo cùng mộng tưởng của mình!