Chương 80 : Huyết Tồi Công
"Hắn nói muốn ta giết ngươi."
"Hắn rốt cuộc là ai?"
"Hắn là trái tim ta."
"Cái gì?"
"Giết ngươi!"
Lời nói của Phương Tông Ngọc trong miệng biến thành tiếng rít mơ hồ, phát ra từ cổ họng hắn, mang theo âm thanh côn trùng độc hại, khuất nhục và phẫn nộ đan xen, cuối cùng hóa thành tiếng gào thét kỳ quái.
Đầu Tô Lâm ong một tiếng, theo bản năng đá cái hộp đựng chìa khóa vào góc phòng. Tay trái hắn đẩy cái bàn, dùng lực phản xạ để rút lui về phía sau.
Cảm quan của Tô Lâm ngay lập tức sắc bén, trong mắt thế giới biến thành đen trắng, các đường cong không theo thứ tự loạn vũ giữa không trung, cơ thể hắn và đối phương trở thành phong thái viết nguệch ngoạc. Đây là vật chất tuyến thấu thị.
Trong không khí, các sợi vật chất bị kéo đứt, trắng đen tro cấu thành tam sắc thế giới. Một cái đen nhánh sắc bén thủ đao cắt đứt ngăn cản trước mặt màu xám nhạt, dù chỉ là tay đao nhấc lên khí lưu, trong mắt Tô Lâm cũng hiện lên màu đen nhạt.
Sợi chỉ sắc bén như vậy có thể dễ dàng cắt da thịt và xương cốt cứng rắn.
Đây là lần đầu tiên Tô Lâm bị Kim Đan tu sĩ công kích, cảm giác khác hẳn so với lần trước đối mặt với Nam Chí Hiền. Nếu như Nam Chí Hiền dựa vào thuật pháp quỷ dị và ám toán, thì hiện tại Phương Tông Ngọc mang đến cho Tô Lâm cảm giác áp bách chính là lực lượng thuần túy nghiền ép.
Bất kể tốc độ hay lực lượng, một kích này đều đạt đến cực độ khoa trương. Dù Tô Lâm đã kích hoạt Phá Phong và Cương Thể Thuật, nhưng bị đối phương chưởng duyên cọ qua bả vai vẫn bị đâm xuống một khối thịt.
Tô Lâm trong lúc ngàn cân treo sợi tóc quyết định không tiếp tục dùng tiêu lực để dỡ bỏ lực lượng của đối phương. Giờ đây, nếu không làm gì, hắn chỉ bị tổn thương một khối thịt, nhưng nếu sử dụng tiêu lực, lực lượng khủng bố sẽ phân tán đến toàn thân, làm bả vai trái hoại tử và mạch máu sưng tấy.
Chỉ trong chớp mắt, Tô Lâm và Phương Tông Ngọc đã hoàn thành một hiệp giao thủ, nhưng Tô Lâm chủ yếu là tránh né.
Hắn thành công kéo dài khoảng cách với Phương Tông Ngọc và thấy rõ hình thù hiện tại của đối phương. Trên mặt Phương Tông Ngọc giống như Tử Quang Chân Nhân, bị chất chitin đen bóng che khuất một nửa. Bàn tay biến thành lưỡi lê dài hẹp, từ trong máu thịt mơ hồ sinh trưởng ra. Thanh niên vốn cao lớn anh tuấn đã trở thành một người lùn còng lưng, khớp xương hai chân cong ngược, hoàn toàn xé rách ống quần mập mạp.
Ngoài dự liệu, Phương Tông Ngọc không giống một con kiến, mà trên lưng mọc ra một đôi cánh màu vàng phấn, trải dài qua cả gian phòng. Một quạt là vảy và thịt vụn khắp động phủ.
Khi ý chí bản thân trở thành vật chứa của ý chí quần thể ký sinh, bi kịch đã được định trước.
Tô Lâm ngũ giác thu thập ngoại giới kịch biến, suy nghĩ nhanh như tia chớp. Hắn cảm giác thời gian trôi qua thật nhanh, Phương Tông Ngọc một tay đao đột đâm trong mắt hắn giống như tia chớp làm người ta hoa mắt.
Hắn rõ ràng phản ứng không kịp nhưng trong đầu đã nghĩ tới nhiều chi tiết, thậm chí hoàn thành chiến thuật an bài trong nháy mắt, như quyết định sử dụng tiêu lực rồi lại từ bỏ.
Hắn chỉ là Luyện Khí, đối phương là Kim Đan, trận chiến này ngay từ đầu không có phần thắng. Nhưng đây là Kiến Tiên Môn, và đối phương rõ ràng đã tẩu hỏa nhập ma. Hắn còn có chu toàn đường sống, hiện tại chạy ra ngoài kêu cứu, không lâu nữa mọi người sẽ tới cứu mình.
Vấn đề nghiêm trọng nhất là nếu Phương Tông Ngọc trước khi bị đánh chết nói ra ý đồ của hắn, tất cả chuẩn bị của Tô Lâm sẽ đổ sông đổ biển, hắn sẽ không có cơ hội chạy trốn lần thứ hai!
Nếu có thể khiến người này nói không ra lời thì tốt rồi. Tô Lâm nhìn chằm chằm ma hóa Phương Tông Ngọc, ánh mắt như băng.
"Có thể cắt lưỡi hắn không?"
Một tu sĩ Luyện Khí muốn cắt bỏ lưỡi Kim Đan Kỳ? Cảm giác như người si nói mộng, hơn nữa Phương Tông Ngọc đã tẩu hỏa nhập ma.
Hiện tại chạy đi sinh tồn tỷ lệ cao nhất. Trong tông môn có nhiều Kim Đan tu sĩ, còn có Nguyên Anh tọa trấn. Các chân truyền đệ tử sẽ nhanh chóng khắc phục Phương Tông Ngọc, nhưng nguy cơ là Phương Tông Ngọc trước mặt mọi người nói ra ý đồ của hắn.
Chỉ cần thành công ngăn chặn Phương Tông Ngọc miệng, kế hoạch chạy trốn của hắn sẽ gần như không bị tiết lộ. Trong tông môn không ai muốn bắt sống một tu sĩ dị biến như vậy, vì vậy xác suất cao nhất là trước tiên đánh chết.
"Nhưng mình thực sự có thể làm được sao?"
Suy nghĩ như dài đằng đẵng nhưng tốc độ của hắn không nhanh hơn tốc độ tư duy, tốc độ ý thức. Tô Lâm đưa ra quyết định.
Hai chân của hắn nhẹ nhàng rơi trên mặt đất, da nổi lên màu đỏ thẫm như máu. Trái tim kích động kịch liệt như nổi trống, trái tim co rút mạnh mẽ như máy bơm, huyết áp làm mạch máu căng ra, mỡ và chất dinh dưỡng tham gia vào cơ thể đốt cháy đầy đủ, không phải bằng phương pháp hóa học.
Vạn sự vạn vật đều do vật chất tuyến cấu thành, và thân thể Tô Lâm giờ phút này đang tan rã. Các sợi vật chất cấu thành xương và cơ bị vỡ thành vô số đoạn nhỏ, hòa nhập vào các sợi vật chất khác. Đường cong tan rã phóng thích lực lượng, được Tô Lâm chính xác vận chuyển đến các bộ phận cơ thể quan trọng. Tuy thao tác này tinh tế nhưng vẫn có năng lượng không thể lợi dụng tràn ra cơ thể.
Tô Lâm không chảy mồ hôi nhưng khí trắng bốc hơi từ cơ thể đỏ bừng của hắn. Thân thể giống như một cái lò luyện, trái tim đập như tiếng củi lửa nổ tung trong lò.
Cái này dùng huyết nhục cùng sinh mệnh luyện hóa lực lượng rót đầy toàn thân, phảng phất đem một viên sắp nổ tung bom, cứng rắn nhét vào mềm mại thể xác.
Tô Lâm hiểu vì sao Phần Huyết Công lại có một chữ"Phần" khi toàn lực vận chuyển công pháp này, thực sự giống như đang thiêu đốt.Tru Tiên Ti Phần Huyết Công, để cho hắn chỉ cần phân tán một chút tinh thần, liền có thể liên tục thiêu đốt thân thể.
Mà Thiên Tôn ban cho thần thông, thì đem thiêu đốt này chiếm được nóng bỏng than hồng, nhét vào thân thể mỗi một chỗ góc.
Chỉ trong nháy mắt, Tô Lâm toát ra một ý nghĩ không đầu đuôi, nếu muốn đặt tên cho kỹ xảo khắc mệnh này, hắn sẽ gọi hắn là Phần Huyết Phá Phong cường hóa bản... Có lẽ có thể gọi tắt là Huyết Tồi Công.
Trong nháy mắt Tô Lâm rơi xuống đất, hoàn thành chuyển đổi trạng thái chiến đấu.
Thiên Tôn từng nói, hiện tại mình đã có lực lượng miểu sát Trúc Cơ. Lục Trúc Vũ từng nói Phần Huyết Công có thể khiến tu sĩ Luyện Khí vượt cấp giết người. Vậy thì, tại chồng lên sử dụng công pháp sau, giết một Kim Đan hẳn là không thành vấn đề.
"Nếu muốn cắt lưỡi hắn, cũng không phải không có khả năng."
Phương Tông Ngọc vẫn đang đột biến. Tô Lâm tập trung tinh thần miễn cưỡng đóng lại "vật chất tuyến tầm nhìn" thống trị thị lực của hắn, nhìn thấy Phương Tông Ngọc trong thế giới thực.
Tốc độ của cơ thể đối phương và sự biến hình cũng khoa trương như tốc độ phát động Phần Huyết Công của hắn. Khi hắn đụng gãy bàn đọc sách bị ném về phía mình, chỉ trong một giây, cơ thể tên kia đã đạt đến dị hóa tầng sâu.
Máu thịt bên ngoài cơ thể Phương Tông Ngọc giống như cỏ mục chất đống cùng một chỗ, trong lúc di chuyển với tốc độ cao nhè nhẹ cuộn tròn thoát ly thân thể, dưới thịt là xương cốt đen bóng hiện ra ánh kim loại.
"Sư tỷ! Sư tỷ! Sư tỷ!"Hắn giống như một con ve không ngừng cao vút gào thét, lại quơ đôi cánh trùng bi ai kia.
Tô Lâm cảm thấy, động tĩnh này, nhất định đã kinh động đến đồng môn sát vách.