Chương 76 : Phương Tông Ngọc "Yêu"

"Tô sư đệ, Tùng sư tỷ. Vị này là?" Tô Lâm không có ấn tượng gì với đệ tử chân truyền, ném ánh mắt hỏi thăm Tùng Băng Thanh.

"Phương Tông Ngọc, Phương sư huynh của ngươi. Trong số các đệ tử chân truyền, thiên phú của Phương sư đệ cũng được cho là nổi tiếng, chẳng qua, gần đây sư đệ hình như tu hành xảy ra chút rắc rối. Sư tôn đã nói với ta, chờ ta bồi Tô Lâm luyện công xong, ta muốn tìm ngươi nói chút chuyện." Tùng Băng nhẹ nhàng nói.

Tô Lâm thấy Phương Tông Ngọc nhíu mày càng chặt hơn. Nhìn hắn như vậy, dường như biết Tùng Băng Thanh tìm hắn muốn nói chuyện gì, hơn nữa hình như hắn còn rất kháng cự đàm luận chuyện này. Loại quật cường không tình không nguyện này, từ nắm tay hắn siết chặt là có thể nhìn ra.

Bỗng nhiên đối phương ngẩng đầu, nhìn về phía mình, Tô Lâm bị ánh mắt kia khiến hoảng sợ. Hắn từ trong ánh mắt kia đọc ra một loại ghen tị nồng đậm, giống như hắn từ trong tay đối phương cướp đi thứ gì đó dốc sức quan trọng.

Tô Lâm suy nghĩ một chút, lập tức liền đoán được Phương Tông Ngọc để ý là ai. Người này, đại khái là ái mộ Tùng Băng Thanh.

Ái mộ cùng ghen tị... Đây là tình cảm Tô Lâm chưa bao giờ nhìn thấy trên người đệ tử Kiến Tiên Môn khác. Đây là điểm đột phá!

Mấy ngày nay, hắn cùng Tùng Băng Thanh lui tới rất thân mật, ra ngoài thường xuyên có đôi có cặp. Tùng Băng Thanh ở trong Kiến Tiên Môn vị trí khá cao, chẳng những đạo hạnh cao, hơn nữa dung mạo đoan lệ, cử chỉ tao nhã. Loại nữ nhân này đặt ở trong bất kỳ một nam nhân nào, đều sẽ khiến các nam nhân dục hỏa đốt người, mắt bốc lên lục quang.

Nếu là người bình thường, nhìn thấy một cái mỹ nữ bị một tên khác đồng tính chiếm hữu, đến từ viễn cổ động vật bản năng, hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ sinh ra một tia ghen tị cùng hâm mộ, hơn nữa sinh ra một ít không thực tế ý nghĩ, thí dụ như, nếu như chiếm cứ nữ nhân kia nam nhân là ta thì tốt biết bao. Hoặc là, nếu ta có thể xảy ra chuyện gì với nữ nhân này, ta sẽ vui lòng trả bất cứ giá nào.

Loại ý nghĩ kỳ lạ này sẽ không bị người biểu lộ ra bên ngoài, nhưng ở sâu trong nội tâm, thường thường sẽ lóe lên. Này một tia bí mật dục niệm tự nhiên cũng sẽ biểu hiện ở rất nhỏ biểu hiện trên.

Nhưng Tô Lâm chưa bao giờ nhìn thấy loại biểu tình này ở Kiến Tiên Môn. Ánh mắt những nam đệ tử kia nhìn về phía Tùng Băng Thanh, chỉ có kính trọng, không một tia dục niệm. Sát vai mà qua, thậm chí sẽ không có người liếc mắt nhìn Tùng Băng Thanh một cái. Các nam đệ tử đối với vị đại sư tỷ này của nàng, phảng phất không hề khát khao cùng hướng tới.

Điều này đã đi ngược lại bản năng sinh sản của con người.

Tô Lâm nhìn thấy trên mặt Phương Tông Ngọc, hoàn toàn là thể hiện bản năng bên ngoài. Người này, chẳng lẽ không bị Kiến Tiên Công ảnh hưởng sao?

Tô Lâm âm thầm kinh hãi, hắn cảm giác mình thấy được phá cục mấu chốt chỗ. Phương Tông Ngọc chính là này tuyệt cảnh trên bàn cờ một khỏa biến tử!

"Phương sư đệ, cùng đi luyện công trường đi." Tùng Băng Thanh nói.

Vì thế, Tô Lâm cùng Tùng Băng Thanh cứ như vậy ở phía trước đi tới, Phương Tông Ngọc ở phía sau đi theo. Tô Lâm có thể cảm giác được phía sau một đạo duy trì cực nóng tầm mắt. Nếu là người ánh mắt có lực sát thương, hắn giờ phút này chỉ sợ đã bị thiêu đốt thành tro bụi.

Đợi đến sân luyện công, Tô Lâm dưới sự phụ trợ của Tùng Băng Thanh vận chuyển Kiến Tiên Công. Trong quá trình luyện công, Tô Lâm thường xuyên quan sát vẻ mặt Phương Tông Ngọc. Đối phương quả nhiên thường thường nhìn về phía bọn họ, ánh mắt tràn ngập ghen tị cùng cừu hận kia, khiến Tô Lâm mừng rỡ không thôi.

Như hắn muốn!

Hắn muốn chính là loại ánh mắt này!

Người này càng ghen tị với hắn, liền đại biểu hắn càng ái mộ Tùng Băng Thanh. Từ khi Tô Lâm tiến vào Kiến Tiên Môn tới nay, khiến hắn cảm thấy khó giải quyết nhất chính là sự đoàn kết của các đệ tử Kiến Tiên Môn. Trên dưới tông môn cho dù là Luyện Khí hay là Kim Đan, đều như một khối thép, không kẽ hở có thể chui vào, muốn tìm người hiệp trợ cũng không được.

Nhưng Phương Tông Ngọc nếu đối với Tùng Băng Thanh ái mộ như thế, chính mình nói không chừng có thể lợi dụng loại tình cảm này của đối phương, để cho đối phương hiệp trợ hắn rời khỏi Kiến Tiên Môn.

Thân là Thánh Tử mình nếu có thể rời khỏi Kiến Tiên Môn, Phương Tông Ngọc cũng có thể đạt được mong muốn, cùng thích nhất sư tỷ cùng một chỗ, mà hắn có thể mang theo khối sắt đi cứu Hoài Dương thôn mọi người!

Lúc tu luyện Kiến Tiên Công, Tô Lâm đầu óc tỉnh táo, suy nghĩ như điện, linh cảm bộc phát, kế hoạch nhao nhao hiện tại trong đầu. Bất tri bất giác, lại là một ngày trôi qua, ánh chiều tà trên mặt đất xuyên thấu qua huỳnh thạch, xuyên thấu địa tầng sâu mấy trăm mét, chiếu rọi ở trên người bọn họ.

Tùng Băng Thanh phía sau chậm rãi thổ nạp thu công, quần áo cũng ướt đẫm mồ hôi như hôm qua.

Hồi lâu, Tùng Băng Thanh mở mắt, nhìn về phía Phương Tông Ngọc: "Phương sư đệ, ngươi đi theo ta."

Tùng Băng Thanh mang theo Phương Tông Ngọc đi vào trong đình viện của sân luyện công. Tô Lâm ngồi ở cửa sân luyện công, nhìn bọn họ ngồi đối diện trong đình tạ hồ nước phía sau rừng trúc, hàn huyên thật lâu thật lâu, mãi đến khi Phương Tông Ngọc bỗng nhiên đứng lên, rống giận với Tùng Băng Thanh.

"Sư tỷ! Yêu một người, chẳng lẽ có sai sao!"

Tô Lâm mở to hai mắt, hận không thể giờ phút này trong tay có một nắm hạt dưa: "Ta kháo, cãi nhau rồi, Kiến Tiên Môn đệ tử tính tình còn có thể lớn như vậy?"

Ngay sau đó, Tô Lâm liền thấy Tùng Băng Thanh cũng đứng lên, xoay người đi về phía hắn, làm như không muốn tiếp tục để ý đến Phương Tông Ngọc, mà Phương Tông Ngọc cũng bước ra hai chân dị dạng kia, gắt gao đi theo sau Tùng Băng Thanh, lải nhải chất vấn: "Sư tỷ, chẳng lẽ ngươi không hiểu tâm ý của ta sao?"

"Sư đệ, sư tôn bảo ta tới khuyên giải ngươi nhưng theo ta thấy, ngươi chỉ có thể diện bích suy nghĩ."

Sau khi rút ngắn khoảng cách, Tô Lâm cũng có thể nghe rõ giọng nói của Tùng Băng Thanh. Giọng nói của nàng nghe rất bất đắc dĩ.

"Sư tỷ, chẳng lẽ... Cũng bởi vì ta yêu ngươi, cho nên chính là sai lầm?" Phương Tông Ngọc đè nén ngữ điệu, nghe phảng phất một giây sau hắn sẽ khóc lên dường như.

Tùng Băng Thanh lại thở dài, trịnh trọng nói: "Tông Ngọc, ngươi không biết ta yêu ngươi sao? Ta yêu mỗi một vị sư huynh sư tỷ của Kiến Tiên Môn, mỗi một sư đệ sư muội, tất cả mọi người của Kiến Tiên Môn đều giống như ta, mọi người tình như thủ túc, giúp đỡ lẫn nhau!

"Nhưng tình cảm ngươi nói với ta là gì? Ngươi luôn miệng nói chỉ yêu mình ta, đó là yêu sao?"

"Ngươi hãy tự hỏi lại mình, ngươi rốt cuộc muốn làm gì với ta?"

"Tông Ngọc, ngươi tu luyện bản môn công pháp nhiều năm, từ trước đến nay đạo tâm vững chắc, vì sao hôm nay lại điên cuồng đến hoàn cảnh như thế?"

"Ta tu đạo hơn mười năm, giữ lại thân thể trong sạch này, là vì sinh hạ con nối dõi có đầy đủ thiên phú cho Kiến Tiên Môn... Ngươi thì sao?"

Tùng Băng Thanh hiên ngang lẫm liệt, từng tiếng chất vấn, hỏi đến Phương Tông Ngọc cứng miệng không trả lời được, xấu hổ không chịu nổi.

"Sư tỷ... Ta..."

"Không cần nhiều lời! Ta hôm nay liền đi bẩm báo sư phụ... Ta xem ngươi đúng là nên thật tốt tỉnh lại, trọng tố đạo tâm."

Không đợi Phương Tông Ngọc nói xong, Tùng Băng Thanh phất tay áo, bước nhanh bỏ Phương Tông Ngọc, lập tức đi về phía Tô Lâm.

Trên mặt nàng mang theo tức giận nhưng đi tới trước mặt Tô Lâm, lại cố nén tức giận ôn nhu nói: "Sư đệ, chúng ta đi thôi."

Tô Lâm lạnh nhạt gật đầu, hắn quay đầu nhìn Phương Tông Ngọc một cái, ánh mắt hai người va chạm trên không trung, đối phương nhanh chóng cúi đầu, dời tầm mắt.

Mặc dù chỉ trong nháy mắt ánh mắt tương tác, Tô Lâm cũng cảm nhận được nội tâm Phương Tông Ngọc ngập trời hận ý.

Thật sự là ông trời đều đang giúp mình! Hiện tại hắn thiếu chính là người như vậy!

Hắn phải mau chóng tìm cơ hội tiếp xúc với Phương Tông Ngọc, thăm dò thái độ của đối phương một chút. Tô Lâm đi theo Tùng Băng Thanh, một trước một sau ra khỏi sân luyện công, một lần nữa đi vào chủ đạo.

Hai người sóng vai mà đi, từ sân luyện công đi tới trước cửa động phủ Tô Lâm, tức giận của Tùng Băng Thanh cũng chậm rãi bình ổn, nàng lại khôi phục lại tư thái đoan trang hiền thục ngày xưa, khóe miệng lộ ra nụ cười thường thấy, thân thiện ôn nhu, tràn ngập săn sóc quan tâm.

"Hôm nay công pháp của ngươi lại có tiến bộ, ngày hôm sau liền đến tầng thứ ba, dựa theo tốc độ này, không quá nhiều ngày, rất nhanh ngươi có thể tu tới tầng mười rồi."

"Ừm." Tô Lâm gật đầu, đáp lại cho có lệ, trong đầu tất cả đều là Phương Tông Ngọc.

Hai người vai kề vai đi thêm một đoạn đường, Tùng Băng Thanh do dự một chút rồi thoải mái hỏi:"Canh giờ hôm nay cũng tốt, sư đệ không bằng cùng ta tham thấu âm dương đại đạo? Hôm qua ta vừa xem được mấy thiên thuật phòng the, vừa vặn cũng có thể luyện tập một chút.

"Hả?" Tô Lâm sửng sốt, nhất thời không kịp phản ứng.

"Hả?"Tô Lâm sửng sốt, nhất thời không kịp phản ứng.

Hắn tốn vài giây nghe hiểu trong đó ẩn ý, uyển chuyển từ chối nói:"Sư tỷ, Thiên Tôn từng nói cho ta biết, làm chuyện gì đều phải chuyên nhất dụng tâm, hôm nay một ngày luyện xuống, ta cảm giác mình đối Kiến Tiên Công tìm hiểu tiến vào một loại huyền diệu khó tả trạng thái, cho nên sư tỷ, ta..."

Tùng Băng Thanh nghe được Thiên Tôn, đôi mắt sáng ngời, ngay sau đó nghe Tô Lâm giải thích, nhất thời lộ ra biểu tình"Ta hiểu" liên tục gật đầu:"Ta hiểu rồi, sư đệ ngươi cảm ngộ Kiến Tiên Công quan trọng hơn...... Ân...... Chờ ngươi chuẩn bị tốt, tùy thời có thể tìm ta."

"Đa tạ sư tỷ thông cảm, đúng rồi, động phủ của Phương sư huynh ở đâu?"Tô Lâm đi thẳng vào vấn đề.

"Tông Ngọc hắn... Ngươi đừng đi tìm hắn nữa, hắn đạo tâm không ổn định, cách nhập ma chỉ có một đường, còn mang oán khí với ngươi, gặp mặt đối với ngươi cũng không tốt."Tùng Băng chân thành nói.

Tô Lâm giải thích:"Ta đã cảm giác được, cho nên ta liền hỏi một chút, lúc ra ngoài tản bộ cũng có thể tránh được mấy con đường Phương sư huynh thường đi, miễn cho gặp mặt."

Tùng Băng Thanh vừa nghe, cảm thấy rất có đạo lý, kéo tay Tô Lâm, đi tới bên thạch lan của chủ đạo, chỉ vào xoắn ốc chủ đạo tầng mười tám phía dưới nói:"Hắn ở tầng mười tám, ngươi đi dọc theo chủ đạo tầng đó, trước cửa mỗi động phủ đều treo mộc bài có khắc tên đệ tử, hắn đại khái ở... Hướng này. Đương nhiên ngươi đừng đi."

"Ừm, ta cũng nghĩ như vậy."

Trong lòng Tô Lâm thầm hạ quyết tâm, đêm nay phải đi.

TruyenCV.app là nền tảng miễn phí đọc truyện chữ đóng góp nội dung từ các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo.
Truyện Tiên HiệpTruyện Huyền HuyễnTruyện Võng DuTruyện Đô ThịTruyện Kiếm Hiệp
Truyện chọn lọcXếp hạng đang đọcXếp hạng đề cử Xếp hạng lượt đọc