Chương 44: Thảo Tuyết hồi ức (8)
Người dân bên dưới thành trì lúc này ai nấy nín thở lại ôm chặt lấy lồng ngực của mình.
Bọn họ rõ ràng cái này sự tình đáng sợ đến mức nào.Ngoài trận pháp kia là một khung cảnh hủy thiên diệt địa căn bản vượt qua sự tưởng tượng của mỗi người.
"Đây...là thần tiên chân chính xuất thủ a!!".Có người khẽ nói,thân hình người này còn run lên bần bật sợ hãi.
Hiện tại tất cả mọi người ở đây đều không còn đường chạy thoát,mạnh như Thành Chủ còn tại mấy hôm trước mất tích bí ẩn nữa.
Phàm nhân bọn họ,thật sự không cách nào có thể có nơi trốn một dạng,sợ rằng hôm nay nhất định sẽ chôn thây ở đây.
....
Tại Xuân Hương Tửu hiện tại,
Thảo Tuyết cùng Mị Hồng khi nghe có tiếng động lớn nên đã dậy từ lúc nãy mà ngước nhìn ra khỏi cửa sổ một dạng.
Cả hai tâm thần của hài nữ ngây ngốc nhìn lấy một màn trên trời,trận pháp cường đại cùng một cái đầu rồng khủng bố.
Cảnh tượng không gian vỡ nát,thiên địa tan vỡ lại tân sinh vòng lặp kia thật không thể miêu tả đến cái gì cấp độ.
Nó cứ tan nát rồi lại khôi phục rồi tan nát,lại khôi phục...
Tựa như càn không mở đóng,hỗn độn phá diệt trào ra không ngừng hủy diệt lại khai thiên tích địa.
Con rồng kia không ngừng va chạm thân thể khổng lồ của nó vào pháp trận khiến cả vùng trời nơi đây chìm trong rung chấn dữ dội.
"Xảy....xảy ra chuyện gì thế Mị Hồng!?".
"Ta...ta không biết nữa nhưng sao lại tự nhiên có con cự long đang phá pháp trận kia chứ!?".
Thảo Tuyết cùng Mị Hồng bối rối nhìn nhau thốt lên.
Mỗi lần mà con cự long va chạm thân hình của nó vào pháp trận là cả một khung cảnh hủy thiên diệt địa xảy tới.
Hắc vụ đan xen trên trời cùng vô số độc khí là quá mức kinh người,thậm chí nó còn đang ăn mòn cả Thánh Lực ẩn ngự nơi trận pháp này.
Nếu cứ tiếp tục như thế khẳng định không bao lâu nữa liền cái trận pháp sẽ bị phá bỏ,cả thành trì ty tỷ sinh linh sẽ phải đối mặt với một trận tai ương ngập đầu.
"Phải làm sao đây...!?".Thảo Tuyết nắm chặt lấy đôi tay khẽ nói với vẻ vô cùng lo lắng.
Đúng lúc này mẫu thân của nàng cùng Mị Hồ chạy vào bên trong đây.
"Tuyết nhi,mau rời khỏi đây!!!".Thảo Linh ôm trầm lấy Thảo Tuyết bắt đầu chạy đi.
Mị Hồ và Mị Hồng hai hài tử chạy phía sau hộ tống.Lúc nãy Mị Hồ đã lập một truyền tống trận dịch chuyển về Ma Tình Tông tại nơi cách xa nơi này.
Lý do cũng bởi Ma Tình Tông cách đây rất rất là xa một dạng,nàng cũng không biết Cẩm Nương đang ở đây nữa.
Truyền tống đi xa ức ức ức....dặm như vậy căn bản sẽ tiêu tốn cực nhiều linh thạch một dạng và với tình hình này lại kiếm đâu ra linh thạch chứ.
Nên Mị Hồ buộc phải lập truyền tống trận cách rất xa nơi này tại sát na phủ Thành Chủ phương hướng nơi có linh khí nồng hậu.
Nếu di chuyển nhanh nhạy hoàn toàn có thể tại trong ít nhất 300 khắc thời gian liền tới. (ý là 5p = 300 khắc; 1khắc=1s)
Cả bốn người di chuyển ra bên ngoài đường xá đông đúc người đang ngây ngẩn tuyệt vọng mà chạy đi đồng dạng.
"Mẫu thân...hức..hức...Tuyết nhi sợ a!!".Thảo Tuyết nức nở run giọng thốt lên.
Nghe vậy Thảo Linh liền hôn lên trán của nữ nhi mình an ủi lấy hài nữ của nàng.
"Đừng sợ, chúng ta sẽ rời khỏi đây nhanh thôi!!".Thảo Linh nước mắt chảy xuôi chạy đi.
Nơi đây từng là chỗ cư trú của hai mẫu tử nàng,nay tự nhiên phải gấp rút rời đi như này thực sự khiến Thảo Linh trong lòng rất nuối tiếc.
Nhưng bây giờ không phải lúc tại tâm tư ích kỷ mà níu lại thêm nơi này.
Thiên địa công bằng với vạn vật,cớ gì cường giả lại coi vạn linh như kiến cỏ giẫm đạp xuống tới chứ.
Công bằng ở đâu.
Thảo Linh nước mắt lã chã,nghĩ đến những người mới quen khi đến đây làm việc,họ chiếu cố nàng vô cùng tốt nơi ngày đầu bỡ ngỡ.
Lại đến Lão nương gia ân nhân liệu lão nương có tại bình an hay không chứ.
Nàng không có thời gian để thông báo cho bọn họ,mọi việc đã quá muộn màng.
Mị Hồ lúc này nhìn lên trời cao,khuôn mặt lộ rõ kiêng kỵ thần sắc,rõ ràng tại nơi pháp trận đang có vết nứt vô cùng lớn.
"Hình như linh thạch tích lũy đã dùng hết rồi,bây giờ nếu trận pháp bị phá là chúng ta sẽ chết ngay lập tức!!".Mị Hồng hoảng sợ,đồng tử co rút cảm thấy choáng váng.
Oanh!!!!
Một cú va chạm nữa vang lên và giờ đây pháp trận hộ thành tựa như miếng thủy tinh nứt nẻ chỉ cần thêm một cú liền vỡ.
Ba vị Vương Giả trên tường thành bị chấn cho thối lui mấy bước,miệng ho ra đầy máu,bọn họ căn bản chẳng là cái thá gì so với một vị Hạ Hoàng cả.
Phía bên dưới thành trì,
Bạo kích vừa nãy của Hoàng Long Độc Chủ đã công kích uy lực dư chấn đè nén lấy nơi này khiến vạn linh phải quỳ rạp xuống đất.
Toàn bộ phàm nhân ai nấy đều ho ra đầy máu,có người não hải ong ong nổ tung thành huyết vụ,có người lại là hình thần nát vụn băng diệt tại chỗ.
Một cơn dư chấn đi qua đã khiến cả thành trì nơi đây hàng ức ức ức phàm nhân triệt để chết đi,tan thành huyết vụ.
Máu huyết nhuộm đỏ cả thành trì rộng lớn,cảnh tượng không khác gì địa ngục trần gian chỉ sau một khoảnh khắc.
Thảo Linh miệng ho ra chút máu cố gắng ôm lấy Thảo Tuyết bên mình.
Cả bốn người đang được bao bọc trong một trường pháp lực êm dịu,đó chính là do pháp bảo phòng ngự của Mị Hồ đang toả ra hào quang vô lượng bảo vệ bọn họ.
"Mẫu thân....".Thảo Tuyết nước mắt lã chã khi nhìn mẫu thân của mình ho ra máu như vậy khiến nàng rất là sợ hãi.
Mị Hồ lúc này cật lực điều động pháp lực có trong pháp bảo,phù văn đại đạo đan xen lẫn nhau bao phủ lấy cả đám một cách nhanh chóng.
Oanh!!!
Lần này, giường như bạo phát va chạm tựa như không còn chút uy áp nào nữa trong khi pháp trận đã rơi xuống lả tả vỡ nát.
Chuyện này khiến Mị Hồ kinh ngạc,nàng đã tốn một đống linh lực chỉ để chặn đòn kích kia vậy mà bây giờ thành công cốc.
Đám độc trùng hay độc khí cũng không hề xuống toà này thành trì bên dưới.
"Hừm,vừa rồi xem ra đã hơi quá đà,đừng nói người kế thừa Ma Đế chết rồi nhé!?".Hoàng Long Độc Chủ nghĩ thầm.
Thế rồi nó thân hình khổng lồ nhanh chóng áp súc co lại rồi hoá tới một bộ thân thể hình người một dạng.
Hắn nhẹ nhàng cất bước đi xuống bên dưới thành trì.Mỗi một bước đi đều là đại diện cho sự chết chóc kinh hoàng đại đạo.
Cổng thành bị phá dẫn đến vô số yêu thú bắt đầu xông vào cuồng loạn.
Hoàng Long Độc Chủ nhìn về phía ba tên Vương Giả đang run rẩy sợ hãi kia mà bật cười.
Hắn nhẹ nhàng dơ lên trước một ngón tay và rồi...
Oanhh!!!!
Một tiếng kinh thiên động địa vang lên,ba luồng tia sáng hư không xuyên thủng mi tâm của ba vị Vương Giả cảnh khiến cả ba nổ tung thành huyết vụ,hình thần đều diệt.
Phía sau hủy diệt là ba cái rãnh vỡ nát không gian hủy thiên diệt địa khổng lồ trải dài vô biên cảnh tượng.
"Đám nhãi ranh không đủ một đòn!!".Hoàng Long Độc Chủ khinh thường ra mặt.
Cứ ngỡ hôm nay sẽ có ai đó đứng ra đánh một trận thật sảng khoái,thật không ngờ mất hứng như vậy.
Nhưng làm gì có Vương Giả nào lại có thể chống tới một kích của một vị Hạ Hoàng cảnh chứ.
Lúc này tại phía của đám Mị Hồ,
Bọn họ đang cật lực chạy đi trong cái thành trì máu huyết nhuộm một màu đỏ thẫm này.
Bọn yêu thú phía xa tại đang lao đến với tốc độ vô cùng khủng bố,phàm nhân bị chúng nó ăn tái hết người này tới người khác.
Tiếng la hét kêu cứu vang vọng khắp nơi trong thiên địa,máu tươi không ngừng phun lên như mưa thảm khốc sự tình.
Tại nơi Hoàng Long Độc Chủ,hắn tại trên không quan sát thần thức xuống bên dưới thành trì.
Toàn bộ cái này thành trì đều là thần thức của hắn nắm trong lòng bàn tay,dơ một ngón liền sẽ hủy diệt.
Và với điều này,hắn nhanh chóng nhìn thấy được Thảo Linh đang ôm một đứa trẻ khóc sướt mướt bỏ chạy.
"Ân,con nhóc kia....!!".Hoàng Long Độc Chủ khẽ thốt.
Ngay lập tức hắn miệng cười lạnh,quả nhiên kẻ kế thừa Ma Đế có khí vận vô cùng hùng hậu a.
Vừa nãy hắn đã ngỡ bản thân khi phá trận pháp tình huống đã đem cái này người hủy diệt đồng dạng.
Nhưng bây giờ xem ra là vẫn còn sống,loại sát khí mạnh đến mức khiến toàn thân Hoàng Long Độc Chủ là hắn cũng phải sắc mặt đại biến.
"Để ta xem thử,Ma Tâm rốt cuộc là cái gì sức mạnh!!".