Chữ/Chương
Vương Hạo chẳng thiết tha gì cái chức tù trưởng bộ lạc. Ước mơ của hắn là được ngao du trên những cỗ xe tân tiến, giải trí bằng máy tính hiện đại, nấu nướng bằng lò vi sóng tiện lợi. Và nếu kẻ thù dám bén mảng, hắn sẽ tiêu diệt chúng bằng máy bay, xe tăng.
May mắn thay, hệ thống xuất hiện, thắp lên hy vọng thực hiện những ước mơ đó cho Vương Hạo.
"Ta thực sự không phải thần thánh gì, và nó cũng không phải là thiên binh đao thương bất nhập, chỉ là một con robot ngốc nghếch. Mỗi câu 'Ông chủ, uống trà hay cà phê?' mà học đi học lại hàng vạn lần vẫn không xong."
"Đây không phải là tọa kỵ của thiên thần, chỉ là chiếc mô tô địa hình mua cho vui thôi. Mẹ kiếp, ta đã bảo bao nhiêu lần rồi, nó không ăn thịt! Thằng nào lại nhét thịt vào bình xăng của nó đấy?"
Giờ đây, Vương Hạo lại có một ước mơ mới. Hắn muốn chứng kiến cảnh tượng đám người nguyên thủy ngốc nghếch của mình mặt mày ngơ ngác ra sao khi thấy hắn ngậm thuốc lá, lái xe tăng, nã một phát pháo long trời lở đất, tiễn hai con Titan tham ăn lên đường.