Chương 7: Tố chất lão Gilbert
Trước khi một hạng mục phim được thành lập tại Hollywood, phải đi qua phi thường phức tạp chương trình.
Lấy ví dụ Universal Pictures, bình thường đến nói, kịch bản đến tay công ty về sau, sẽ trải qua giai đoạn kịch bản xét duyệt, sẽ có bảy người đối kịch bản tiến hành giao nhau xét duyệt sau đó bỏ phiếu.
Nếu như số phiếu vượt qua năm phiếu, liền chuyển giao kịch bản cho người thứ tám tiến hành xét duyệt, nếu người thứ tám thông qua, thì kịch bản sẽ được chuyển cho bộ phận nghiên cứu thị trường.
Bộ phận nghiên cứu thị trường liền bắt đầu quay chung quanh kịch bản, phân tích hiệu suất của các bộ phim cùng thể loại trong ba năm gần đây trên thị trường.
Nếu các bộ phim cùng thể loại có biểu hiện tốt, kịch bản sẽ được đưa tới cấp lãnh đạo để thảo luận, lúc này mới tiến vào giai đoạn lập dự án.
Bất quá đại bộ phận kịch bản đều không thể đi đến một bước này, liền đã bị cho vào kho kịch bản hít bụi.
Các công ty tại Hollywood tuy có chế độ không giống nhau, nhưng trên đại thể đều đi theo chương trình này.
Mục đích của việc này, chính là tận khả năng lẩn tránh phong hiểm, gia tăng khả năng sinh lời cho mỗi dự án điện ảnh.
Đương nhiên, chế độ cũng không phải vạn năng, ảnh hưởng tới một bộ phim thành bại nhân tố có rất nhiều, bằng không cũng sẽ không có nhiều bộ phim thất bại như vậy.
Kịch bản « The Shallows » là một trường hợp đặc biệt, Spielberg không đưa kịch bản này cho xét duyệt tiểu tổ, mà trực tiếp cầm tới hội nghị cấp cao để thảo luận, tương đương với nhảy qua phía trước hai bước.
Làm như vậy trên bản chất là vòng qua chế độ, thuộc về làm ẩu hành vi.
Nhưng ai bảo người này là Spielberg, cho nên mọi chuyện đều hợp tình hợp lý.
Có thể nói, được mang lên hội nghị cấp cao để thảo luận, « The Shallows » đã đi qua Hollywood chín mươi chín phần trăm kịch bản đều chưa từng đi đến vị trí.
Huống hồ, vì tân nhiệm giám đốc điều hành Akio Tanii muốn lôi kéo Spielberg, mà trực tiếp vung tay quyết định để Universal Pictures đầu tư bộ phim này, chỉ có thể nói là quá ly kỳ.
Thiên hạ không có tường nào không lọt gió, gián điệp thương nghiệp của những công ty khác xếp vào Universal Pictures rất nhanh liền để lộ ra tin tức này.
Dĩ nhiên, tin tức chủ yếu báo cáo tình huống của hạng mục « Jurassic Park » còn « The Shallows » chỉ là hàng tặng kèm.
Cao tầng của công ty điện ảnh khác chỉ chăm chú vào « Jurassic Park » đối « The Shallows » sự tình chỉ xem như một cái chuyện cười.
Cùng Universal cao tầng ý nghĩ không sai biệt lắm, đại đa số người đều cho rằng đây chỉ là Akio Tanii lôi kéo Spielberg một loại thủ đoạn mà thôi.
Bất quá, khi nghe nói đạo diễn phụ trách bộ phim này thế mà chỉ mới hai mươi mốt tuổi, không ít công ty điện ảnh cao tầng vẫn có hơi sửng sốt một chút.
Trẻ tuổi Hollywood đạo diễn không phải là không có, nhưng trẻ như vậy đạo diễn xác thực chưa thấy qua.
Sững sờ về sau, mọi người liền nhao nhao chê cười Akio Tanii, bởi vì muốn lấy lòng Spielberg, để cho một đứa trẻ làm đạo diễn, đúng là váng đầu.
Mặc dù đứa trẻ này, nghe nói chính là con trai của lão Gilbert Landrini, nhưng lão kia là dạng gì thì ai cũng rõ, con của hắn có thể nhấc lên bọt nước gì đây?
Tóm lại, Universal Pictures dự định đầu tư « The Shallows » để một người thanh niên hai mươi mốt tuổi làm đạo diễn sự tình, lập tức trở thành Hollywood một cái trà dư tửu hậu đàm tiếu.
Không phải nói kịch bản « The Shallows » không được, mà lại Spielberg cũng đáp ứng làm nhà sản xuất.
Chỉ có điều đạo diễn không đáng tin cậy, một người trẻ tuổi mới vừa ra trường có thể làm nên chuyện gì?
Los Angeles Times từng đánh giá Hollywood thế này: Đây là một câu lạc bộ điện ảnh toàn những người già bảo thủ, hoàn toàn thiếu sức sống, uể oải và cứng nhắc.
Từ câu nói này có thể thấy được, Hollywood đối người trẻ tuổi kỳ thị, loại này kỳ thị thậm chí lớn hơn cả “Spielberg giám chế” quang hoàn.
Cũng đúng thôi, nếu như bộ phim này do Spielberg tự mình đạo diễn, « The Shallows » sẽ lập tức trở thành toàn Hollywood một trong những hạng mục đứng đầu.
Ấy là nếu như Spielberg thật có thời gian, chứ hiện tại ông đã bận tối mắt tối mũi lo việc chế tác hậu kỳ cho « Hook » sau đấy còn có « Jurassic Park » và « Schindler's List » đang xếp hàng.
Trong thời gian viết hạng mục bản kế hoạch, Gilbert cũng bớt chút thì giờ tranh thủ về nhà một chuyến.
Từ khi hắn tốt nghiệp về sau, lão Gilbert đã đuổi hắn ra ngoài, lấy danh nghĩa rất đẹp là “muốn con cái tự lập”.
Thực tế là lão đầu tử sợ Gilbert ỷ lại trong nhà, lão còn phải vất vả nuôi cơm.
Gilbert ra ngoài vừa vặn, lão một người ăn no không lo đói bụng.
Mặc dù lão Gilbert cư xử như một người cha vô trách nhiệm, nhưng xem ở ông giới thiệu mình tiến vào đoàn làm phim của Spielberg, Gilbert vẫn thường xuyên trở về thăm ông, tiện thể ăn chực.
Gia đình Landrini không có nhiều tài sản, thứ duy nhất còn chút giá trị có lẽ là ngôi nhà nằm ở khu Bel Air trên Đại lộ Sunset, gần Đại học California, Los Angeles.
Hiện tại, thị trường bất động sản trên toàn nước Mỹ vẫn khá tốt, ngôi nhà này cũng có giá trị, nếu muốn bán thì đổi lấy vài trăm nghìn đôla không thành vấn đề. Trên thực tế, lão Gilbert đã sớm muốn bán căn nhà này, vì thuế bất động sản và phí dịch vụ hàng năm khá cao.
Tuy nhiên, cô em vợ của lão Gilbert, tức là dì của Gilbert đã ngăn cản việc này. Nàng cho rằng ngôi nhà này không thể bán, dù sao cũng phải chừa chút đồ vật cho Gilbert kế thừa.
Nếu như bán lấy tiền, đoán chừng chẳng mấy chốc lão Gilbert lại ăn chơi đàng điếm hết sạch.
Cũng tốt, lão đầu tử hiện tại đã hoàn toàn tỉnh ngộ, không còn dính vào mấy thứ độc hại, chỉ là thỉnh thoảng vẫn đi đến mấy chỗ quầy rượu câu lạc bộ.
Lão Gilbert thâm thụ The Beatles văn hóa ảnh hưởng, cho rằng người sống một đời cần tận hưởng lạc thú trước mắt, sinh hoạt trôi qua nhất định phải phong phú.
Bất quá tựa hồ vận khí... không tốt, không có ra cái gì con riêng, cho đến nay vẫn chỉ có Gilbert cái này con một.
Gilbert vừa về đến nhà, liền trông thấy một cô nàng làm việc ở quán bar cầm theo đôi giày cao gót của mình, thân trên cổ áo hình chữ V còn nhét lấy vài tờ xanh mượt mệnh giá 100 đô, đang chuẩn bị rời đi.
Trông thấy Gilbert, cô gái kia hơi sững sờ.
Thói quen nghề nghiệp, nàng liền liếc mắt đưa tình chào hỏi soái ca chưa từng gặp mặt này: “Này, anh đẹp trai...”
Gilbert gật gật đầu, không có ý định trả lời.
Bất quá nàng không định bỏ qua hắn, trực tiếp đi tới hướng vào tay hắn nhét một tờ giấy ghi số điện thoại. Sau đó lại ném cho hắn một cái ngươi hiểu ánh mắt, mị nhãn như tơ, uốn éo cái mông rời đi.
Gilbert tiện tay ném tờ giấy vào thùng rác, tìm tới đang thôn vân thổ vụ tại hậu viện bể bơi bên cạnh ghế nằm lão Gilbert.
Căn cứ sương mù hình dạng cùng hương vị để phán đoán, đây hẳn là thuốc lá bình thường.
Lão Gilbert trông thấy con trai mình, liền hừ một tiếng, trong miệng ghét bỏ nói: “Không gọi ngươi trở về, ngươi trở về làm gì?”
“Những lời này mà bố cũng nói với con trai mình được sao, con cũng không phải về đây ăn chực.” Nói, Gilbert để lên bàn hộp gà rán cầm trong tay: “Gà rán, còn có ba thích nhất donut.”
“Không tệ, ta lúc đầu dự định hôm nay không ăn.” Lão Gilbert bóp tắt mới hút được một nửa thuốc lá, cũng không ném đi.
Không có cách, gần nhất nghèo, thuốc lá cũng mua không nổi.
Nhìn xem thơm ngào ngạt gà rán, lão Gilbert cầm lên liền gặm, ăn như hổ đói.
“Ăn từ từ, không ai giành với bố đâu.” Gilbert nhả rãnh: “Thật là, có tiền cùng mấy cô em kích tình, lại không chịu đi mua đồ ăn, ba thật sự chỉ cần làm cho nửa dưới ăn no, tình nguyện nửa trên chết đói cũng được sao?”
“Ngươi hiểu cái gì?” Lão Gilbert vừa ăn vừa nói: “Ta đây là hoàn thành Thượng Đế giao cho nhiệm vụ, có ăn hay không lại có quan hệ gì?”
Gilbert một mặt ghét bỏ, tự mình cái này tiện nghi lão cha quả thực là một cái sắc trung quỷ đói, tình nguyện ăn không đủ no cũng phải kích tình.
Mấu chốt lão đầu tử tố chất thân thể quá tốt, tuổi đã cao còn có thể dùng sức, không tin nhìn vừa mới đi ra ngoài cô gái kia một mặt thỏa mãn dáng vẻ liền biết.
Lão Gilbert một bên ăn gà rán một bên hỏi: “Nghe nói ngươi cầm tới đạo diễn cơ hội?”
“Tin tức này truyền nhanh như vậy?”
“Nói nhảm, tại Hollywood, không có chuyện gì là có thể giấu được. Buổi sáng họp xong, buổi chiều toàn Hollywood đều biết.”
“Khá lắm, cái này Universal Pictures quả thực bốn phía hở.” Gilbert mở cái trò đùa, sau đó nghiêm mặt nói: “Xác thực, Steven để con viết hạng mục bản kế hoạch, cũng đã sắp hoàn thành.”
Lão Gilbert đối với tiền đồ của con trai rất quan tâm, lại dặn dò: “Đây là một cơ hội tốt, nếu Steven đã nhận làm giám chế, dựa theo tính cách của hắn, nhất định sẽ chú ý hạng mục này. Ngươi nên nắm chắc cơ hội, nhiều cùng hắn học tập, gia tộc Landrini phục hưng trách nhiệm giao cả cho ngươi.”
“Muốn hay không như thế sức ép?” Gilbert dở khóc dở cười, bất quá vẫn trịnh trọng gật đầu: “Đương nhiên, con sẽ nắm chặt cơ hội lần này.”
Trong lòng lại yên lặng bồi thêm một câu: Phục hưng gia tộc hay không không trọng yếu, nhưng đến đều đến, không xông xáo một phen thành tựu chẳng phải là quá đáng tiếc sao...