Chương 649: Công thành (2)
Salesian ngồi yên lặng một chỗ, hai tay vẫn giữ nguyên tư thế đan chéo như khi trò chuyện với Rudger. Thằng em cùng cha khác mẹ với hắn ta dường như đã chuẩn bị tương đối đầy đủ cho chuyến hồi hương của mình. Một vài con chuột nhắt khó chịu đã xuất hiện. Nhưng dù là vậy vẫn chưa thể lật được cả bàn cờ mà hắn đang nắm trong tay.
Sức mạnh của các vị thần sao?
Heathcliff nếu muốn sử dụng thứ đó tất sẽ phải trả một cái giá không nhỏ. Nhất là trong tình hình hiện tại, khi Lumensis còn đang gắt gao theo dõi nhất cử nhất động của nó, Salesian không cho rằng thằng nhóc kia dám sử dụng sức mạnh đó một lần nữa.
'Hồng y Patrick, ít nhất thì cái chết của ông vẫn rất có ích. Nhờ có ông mà ta có thể chủ động kìm hãm đối thủ của mình.'
Salesian từ từ đứng dậy, tầm nhìn phóng ra ngoài, yên lặng thu hết cảnh vật của Hoàng cung Exilion vào trong đáy mắt. Salesian rất mạnh, hắn ta cũng có kiêu ngạo của mình. Tuy nhiên, kiêu ngạo không có nghĩa là hắn sẽ tùy tiện rời khỏi Đảo quốc mà không để lại bất kỳ sự phòng bị nào.
"Hy vọng ngươi sẽ thích món quà của ta, em trai."
* * *
Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện với Salesian, Rudger lặng lẽ nhìn về phía trước. Trong tầm mắt của hắn là một quảng trường lớn chìm trong ánh sáng lung linh của ánh trăng. Phía sau tấm màn đỏ là một cánh cửa lớn bằng đá cẩm thạch dát viền vàng. Cánh cổng vĩ đại kia còn được gọi với một cái tên khác.
Cổng Thiên Đường.
Đó là con đường duy nhất dẫn đến Hoàng cung. Nhưng hiện tại, cánh cửa đã hoàn toàn bị phong bế. Ngay khi kẻ thù bên ngoài tấn công, quân đội Thánh quốc đã rút lui, cố thủ bên trong cánh cửa. Đó là một hành động mà Rudger cho là cực kỳ quyết đoán. Như vậy cũng có nghĩa là bên trong Galahad còn có một kẻ đứng đầu khác.
Nếu là bình thường, muốn mở được cánh cổng kia sẽ phải tốn rất nhiều sức lực. Rudger chẳng có bất kỳ ý tưởng nào về việc có thể phá vỡ bức tường kiên cố trước mặt. Hắn đứng yên một chỗ suy nghĩ đối sách.
Đột nhiên, như thể cảm nhận được gì đó, Rudger quay sang một bên.
"Surna?"
Ngay khi hắn vừa dứt lời, một thân ảnh dần hiện ra phía sau những tán cây chìm trong bóng tối của màn đêm. Tất cả các thành viên U.N Owens đều không cảm nhận được sự hiện diện của kẻ lạ mặt. Bọn họ ngay tức khắc nâng cảnh giác lên cao độ. Nhưng khi nhìn thấy cái lắc đầu của Rudger, đám người Alex mới hạ thấp thái độ thù địch. Chắc hẳn đây là đồng minh mà Rudger tìm đến.
Surna dường như khá thích thú trước phản ứng của đám người U.N Owens.
"Cậu có vẻ như sở hữu được những đồng bạn đáng tin cậy đấy."
"Vào vấn đề chính đi. Ngươi có thể mở được cánh cửa kia không?"
"Tất nhiên là được."
Surna hời hợt trả lời, coi chuyện Rudger nhắc đến là một thứ tầm phào.
"Ngươi định làm như thế nào?"
"Bản chất của cánh cổng kia là từ chối mọi sinh vật không có quyền hạn tiến vào trong. Ngay cả khi cậu mang trong mình dòng máu Hoàng tộc, nếu đối phương không cho phép thì cánh cửa cũng sẽ từ chối cậu."
"Vậy thì ngươi cũng đâu được phép tiến vào trong?"
"Đúng vậy. Ta tất nhiên cũng bị từ chối. Nói gì thì nói, ta vẫn là con quỷ mà đám người Giáo hội muốn tiêu diệt. Tuy nhiên, nếu rơi vào trường hợp ngược lại, một khi ngươi là đối tượng nhận được sự thông qua, cánh cửa sẽ mở ra ngay lập tức."
"Trong chúng ta có người như vậy sao?"
Surna gật đầu.
"Có một người đáp ứng được điều kiện đó."
Con quỷ nói xong liền nhìn về phía sau lưng.
"Phải không?"
Theo những lời của Surna, một bóng người khác chậm chạp xuất hiện ở quảng trường. Rudger nhìn chằm chằm vào kẻ mới đến, trực giác mách bảo rằng hắn đã từng gặp đối phương ở đâu đó.
"Chắc hẳn cậu cảm thấy khá quen thuộc. Anh chàng này chính là Cetadel."
"?!"
Đây chính là kẻ đã xuất hiện phía sau cánh cổng bằng đá trong lần đầu tiên Rudger tiến vào Dreamland. Nhưng Rudger nhạy bén nhận ra kẻ trước mặt có gì đó khác so với lần trước.
Người áo đen chậm rãi kéo mũ trùm đầu xuống. Lộ ra bên dưới lớp áo choàng là mái tóc bạc xõa dài. Diện mạo của người đàn ông này cực kỳ trẻ trung như thể chỉ mới đôi mươi. Tuy nhiên, khi chạm đến ánh mắt của đối phương...
"Diện mạo này là thật sao?"
"À, trông Cetadel có vẻ khá trẻ nhưng thực chất tuổi tác của cậu ta còn lớn hơn đám yêu tinh trưởng lão trong khu rừng đấy."
Cetadel là người duy nhất Rudger không có bất kỳ thông tin gì. Không giống như những kẻ khác trong Bình Minh Đen, người này chưa bao giờ chính thức hành động. Hắn ta chỉ tuân theo các mệnh lệnh trực tiếp từ Surna và hầu hết các mệnh lệnh này đều là bí mật ngay cả với những Đệ Nhất khác.
Khi bắt gặp ánh mắt của Cetadel, điều đầu tiên xuất hiện trong đầu Rudger chính là sự hoài nghi rằng liệu đối phương có thực sự là phụ tá của Surna hay không. Bởi vì cảm xúc trong đôi mắt của Cetadel khi nhìn vào Surna tràn ngập sự ghê tởm và thù hận.
"Người này thực sự tin được chứ?"
"Yên tâm đi. Anh ta là một phụ tá đáng tin cậy."
"Im đi, Surna!"
Surna nhún vai, hắn đã quá quen với thái độ của Cetadel. Rudger chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra giữa hai người này.
"Tốt thôi. Cetadel, giờ là việc của ngươi rồi đấy."
"Hừ!"
Cetadel cáu kỉnh nhưng vẫn chậm chạp tiến về cánh cổng to lớn phía trước. Rudger quan sát bóng lưng Cetadel từ đằng sau, không khỏi hoài nghi.
"Hắn ta thực sự có thể mở cánh cổng kia sao? Theo như ta biết, ngay cả huyết thống trực hệ của Thánh hoàng cũng sẽ bị cánh cửa từ chối."
"Ngay cả khi là Hoàng tộc, trong nhận thức của cánh cổng, cậu vẫn là một tồn tại cụ thể. Nhưng Cetadel thì khác."
"Người đó có gì khác biệt?"
"Nói một cách dễ hiểu thì thân phận của Cetadel được tự do ra vào Cổng Thiên Đường."
"Hả?"
Rốt cuộc thì thân phận của Cetadel là gì?
Rudger chắc chắn trong quá khứ khi hắn còn ở Thánh quốc không hề có bất kỳ sự tồn tại nào về người tên Cetadel này.
"Tất nhiên là cậu không biết Cetadel được. Dù sao thì với người ngoài, Cetadel đã là một người chết."
"?!"
"Chính xác thì Cetadel được cho là đã chết cùng với Thánh nhân Arkenis vào đại chiến năm đó."
Biểu cảm trên gương mặt Rudger lộ rõ vẻ kinh ngạc.
"Chẳng lẽ người kia cũng là một tông đồ?"
Surna bật cười.
"Cetadel mà nghe được những lời này chắc chắn sẽ tức giận lắm. Anh chàng đó không phải tông đồ mà ngược lại mới đúng, tên đó đã từng là người của Giáo hội."
"?!!!"
Nhìn bóng lưng của người đang từng chút một tiến sát cánh cổng, giọng nói của Surna vẫn bình thản như cũ.
"Cetadel là phụ tá của Arkenis, một trong những linh mục xuất sắc nhất của Giáo hội Lumensis thời bấy giờ. Tất nhiên, sức mạnh của cậu ta hoàn toàn không cùng một cấp độ với những linh mục, thậm chí là Hồng y hiện tại của Thánh quốc. Không cần mất công so sánh, đấy là một sự sỉ nhục đối với Cetadel."
"Làm sao con người có thể sống sót trong khoảng thời gian dài như vậy?"
"À, cũng không có gì đặc biệt. Cetadel mới thay đổi cơ thể gần đây."
"Cái gì?"
"Các linh mục cổ đại của Giáo hội có thể giao tiếp, thậm chí là chữa trị linh hồn. Cetadel là một trong những trường hợp đặc biệt hiếm hoi. Anh chàng đó có thể trực tiếp giam cầm linh hồn của những kẻ tội lỗi hoặc giải thoát linh hồn cho những người vô tội."
"Loại sức mạnh vô lý gì vậy?"
Ầm ầm ầm!
Một tiếng động lạ ngay lập tức thu hút sự chú ý của Rudger. Cánh cửa tưởng chừng như đóng chặt và không thể nhúc nhích bỗng mở ra khi đối mặt với Cetadel.
"Sau đại chiến, Cetadel đã rời bỏ Thánh quốc và trở thành phụ tá của ta. Để có thể kéo dài mạng sống của bản thân, anh chàng đó đã ràng buộc linh hồn của chính mình và liên tục thay đổi cơ thể. Sở dĩ Cetadel trông trẻ như vậy là vì anh chàng đó mới thay đổi cơ thể gần đây."
"......Một linh mục lại làm trái luật lệ của thế gian và hợp tác với quỷ dữ sao?"
"Chính Lumensis mới là kẻ đầu tiên phá vỡ luật lệ."
Người lên tiếng lần này là Cetadel. Hắn ta trợn mắt tức giận với Rudger.
"Ta chỉ phục vụ Thánh nhân Arkenis, không phải tên khốn kia."
"Đó chính là lý do tại sao hai chúng ta có thể hợp tác vui vẻ. Kẻ thù của kẻ thù là bạn mà."
Surna bông đùa.
"Ta đã dung túng cho những hành động bẩn thỉu và khủng khiếp của ngươi tất cả chỉ vì khoảnh khắc này. Nhớ lấy giao kèo của chúng ta."
"Được rồi, ta đâu có quên. Cứ chờ ở đó đi."
Trước cái nhìn trừng trừng của Cetadel, Surna khoát tay như thể không muốn nghe đối phương lảm nhảm mấy lời vô nghĩa đó nữa. Cetadel gầm gừ vài tiếng rồi lùi về phía sau.
"Đi thôi."
Cổng Thiên Đường, thứ có thể coi là bức tường chắn vững vàng nhất cuối cùng lại bị mở ra một cách quá dễ dàng. Đám người chẳng mấy chốc nghe được vô số âm thanh phát ra từ đằng sau cánh cổng.
Rudger ra hiệu cho Pantos. Anh chàng thú nhân gật đầu rồi tiến lên.
Phù!
Sóng năng lượng mạnh mẽ nổ ra xung quanh người Pantos. Sức mạnh lớn đến nỗi những thành viên U.N Owens phía sau phải lùi lại vài bước. Từng bước chân của Pantos đều thấm đẫm năng lượng linh hồn. Mái tóc trắng của anh chàng thú nhân đung đưa theo mỗi nhịp chuyển động. Pantos khẽ liếm môi, răng nanh hai bên không biết đã dài ra từ lúc nào. Sự hoang dã bị kìm nén bên trong Pantos cuối cùng cũng được giải phóng.
Thân hình Pantos biến mất. Ngay sau đó, một tiếng động lớn xé toạc không khí và một vết nứt giống như mạng nhện xuất hiện trên mặt đất nơi Pantos vừa đứng. Pantos hóa thành một tia sáng trắng lao về phía lối đi bên trong Cổng Thiên Đường.
Chẳng mấy chốc, vô số tiếng la hét và gào thét vang lên ở phía bên kia như thể thế giới đang sụp đổ.
* * *
Người đàn ông to lớn với chiếc mũ tử tù màu trắng tinh trùm kín mặt đang vung một chiếc rìu. Kích thước của Pantos vốn đã to lớn nhưng tên đao phủ kia còn cao hơn anh chàng thú nhân ít nhất ba cái đầu. Chiều cao của gã ước chừng cũng phải không dưới ba mét. Nhìn vào vóc dáng của kẻ này, không ít người sẽ hoài nghi về việc gã có phải đã tiêm thuốc kích thích vào cơ thể hay không. Nhưng Pantos không quan tâm. Đối với anh chàng thú nhân, một con mồi mới đã xuất hiện.
Một chiếc rìu khổng lồ cắt xuyên không khí và lắc lư như đang chẻ gỗ. Pantos nhẹ nhàng đưa lòng bàn tay về phía chiếc rìu trên không.
Bùm!
Trái ngược với dự đoán rằng chiếc rìu sẽ chẻ đôi bàn tay của anh chàng thú nhân, Pantos chỉ cần dùng hai ngón tay là đã có thể dễ dàng kẹp chặt thanh vũ khí. Tên đao phủ vươn tay tính giật lại chiếc rìu nhưng vô dụng. Chiếc rìu không hề nhúc nhích như thể nó đã bị đóng đinh trong bàn tay của Pantos.
Pantos nhìn chằm chằm vào tên đao phủ bằng ánh mắt lạnh lùng. Khi anh ta siết chặt các ngón tay, lưỡi rìu kêu răng rắc rồi vỡ tan thành từng mảnh. Nắm đấm của Pantos ngay lập tức bay tới đánh vào mặt tên đao phủ còn đang bối rối.
Rầm rầm rầm!
Một tiếng động lớn vang lên, phần thân không đầu nghiêng về phía sau và đổ xuống. Xác chết của các hiệp sĩ nằm la liệt khắp nơi xung quanh Pantos.
Không đủ. Thế này vẫn chưa đủ.
Đôi tai Pantos dựng thẳng.
Có âm thanh. Có người ở bên trong. Mùi hương này...Đó chắc chắn là mùi của một con mồi mạnh mẽ.
Pantos không chần chừ lao thẳng về phía mùi hương lạ. Đường đi qua Cổng Thiên Đường phức tạp tựa như một mê cung, nhưng nó vô dụng với Pantos. Không lâu sau, một cánh cửa thép dày khóa chặt xuất hiện ở phía bên kia hành lang.
Pantos khó chịu giơ chân lên.
Rầm!
Cánh cửa ngay lập tức bị đá văng đi một đoạn rất xa. Khoảnh khắc cánh cửa thép chuẩn bị tiếp đất, nó đột nhiên dừng lại. Chủ nhân của bàn tay đang giữ cánh cửa thép nhẹ nhàng đẩy cánh cửa sang một bên.
Bùm!
"Vốn tưởng là mấy kẻ dị giáo đã tới."
Cánh cửa khổng lồ nặng hơn một tấn bị đối phương tùy ý ném đi như thể đang vứt một mảnh sắt vụn.
"Hóa ra chỉ là một con súc sinh."
Đó là một người đàn ông có vóc dáng nhỏ bé. Mặc dù kích thước có phần chênh lệch so với Pantos nhưng chiếc cổ dày và thân hình cơ bắp cuồn cuộn khiến gã trông giống như một tảng đá bị nén chặt.
Gã hiệp sĩ nhìn chằm chằm vào Pantos với ánh mắt nham hiểm, đôi mắt gã cuối cùng liếc về phía đám người U.N Owens phía sau.
Rudger vừa bước tới chiến trường liền nhìn thấy người phía đối diện. Hắn chăm chú nhìn vào đám người hiệp sĩ đang cản đường Pantos. Khi nhìn thấy một gương mặt quen thuộc trong trí nhớ, biểu cảm trên mặt Rudger trở nên khó chịu lạ thường.