Chương 647: Sức mạnh của Thánh quốc (2)
Biểu trưng của trạm kiểm soát đầu tiên là nhà tù trắng. Dù vật liệu xây dựng không thể so với Galahad nhưng cấu trúc nơi đây vẫn là một pháo đài bằng sắt cực kỳ kiên cố. Thế nhưng, nhà tù này đã bị phá hủy quá mức dễ dàng. Số lượng kẻ tấn công chỉ có vỏn vẹn bảy người. Dù vậy, hơn trăm hiệp sĩ và lính canh nơi này vẫn không thể làm gì nổi bọn họ. Đây là sự kiện chưa từng có trong lịch sử của Thánh quốc.
Uiiiiiiiiiiiiiiii!!!
U u u!
Tiếng còi báo động khẩn cấp vang lên khắp thành phố, pháo sáng trắng liên tiếp nổ trên bầu trời. Khi hào quang trắng trên bầu trời đêm biến mất, cổng chính của Galahad bật mở, binh lính bên trong ùa ra ngoài.
Alex không khỏi than thở.
"Sao lại có tin đồn Thánh quốc đã điều hết quân lính đi khắp lục địa? Đám người này ở đâu ra thế?"
"Tin đồn mà cũng tin được à?"
Rõ ràng tin tức về việc binh lực của đảo quốc hiện tại yếu là sai lầm. Bằng chứng là số lượng hiệp sĩ xuất hiện lúc này không hề nhỏ. Màu sắc áo choàng trên người những kẻ này khác so với những hiệp sĩ thông thường. Bọn họ di chuyển theo đội hình, trên đầu người nào cũng đội mũ trùm đầu trắng. Ngoài lực lượng của tòa thành Galahad, lực lượng bảo an của trạm kiểm soát cũng đang dần bao vây khu vực nhà tù.
"Bọn họ đã chặn mọi đường thoát rồi."
"Thật khó chịu!"
Pantos gầm gừ, đôi tai thú nhân hơi cụp xuống thể hiện rõ tâm trạng anh chàng đang tồi tệ thế nào.
"Tôi sẽ xử lý đám người kia."
Đang lúc Pantos định tiến lên, có người đột nhiên kéo anh ta lại. Bất ngờ là người ngăn cản Pantos không phải Rudger hay Alex mà lại là Hans.
"Gì thế?"
"Để tôi xử lý việc này."
Mọi người xung quanh đều trợn mắt kinh ngạc khi nghe được những lời kỳ lạ thốt ra từ miệng Hans, người vốn không bao giờ hứng thú với việc chiến đấu.
"Hans, cậu vẫn ổn chứ?"
Hans hơi ngập ngừng nhưng vẫn gật đầu.
"Tôi không chắc lắm nhưng tôi muốn thử một lần."
"Cậu có chắc không?"
"Sau sự kiện ở Dreamland, tôi nghĩ bản thân đã có thể xử lý được thứ sức mạnh này. Có lẽ là trực giác, tôi cũng không biết phải giải thích thế nào."
"......."
Rudger nhìn chằm chằm vào anh chàng trước mặt. Nếu trải nghiệm biến thành Jevaudan ở Dreamland đã mang lại cho Hans một số nhận thức bản năng, vậy thì có lẽ cậu ta sẽ làm được gì đó.
"Chúc may mắn, Hans!"
Biểu cảm của Hans trở nên vui mừng khi nhận được lời chúc của Rudger. Pantos trông có vẻ khá miễn cưỡng nhưng cuối cùng anh ta chỉ khịt mũi và lùi lại.
"Xử lý gọn gàng vào nhé."
Anh chàng không quên nói một câu với người đồng đội của mình. Đối với Hans, những lời này không khác gì lời cổ vũ.
"Tất nhiên rồi."
"Chờ chút!"
Rudger đột nhiên mở miệng.
"Gì thế anh trai?"
"Cầm lấy này."
Hans chộp lấy vật mà Rudger bất ngờ ném ra. Cậu ta khá ngỡ ngàng khi nhìn thấy vật trên tay.
"Đây là..."
"Nó sẽ hữu ích cho cậu."
Hans bật cười khi nhìn chiếc răng sói trong tay.
"Anh vẫn chưa bỏ cái thói quen đấy à?"
Rudger nhún vai không đáp.
"Được rồi, tôi nghĩ mình có thể thử."
Hans lấy một chiếc răng khác ra khỏi túi áo. Sau đó, cậu ta nhấc nó lên cùng với chiếc răng mà Rudger tặng và đâm thẳng vào lòng bàn tay mình. Một trong số đó là răng của linh thú bảo vệ gia tộc Ulburg, cái còn lại là linh thú ở Lưu vực Kasar.
Khi răng của hai con linh thú đồng loạt găm vào lòng bàn tay Hans, quá trình biến đổi nhanh chóng diễn ra.
Phù!
Những sợi lông trắng mọc ra từ cơ thể Hans, kích thước nhỏ bé của người đàn ông dần trở nên to lớn. Nếu là bình thường, dáng vẻ hiện tại của Hans hẳn phải là một con hươu khổng lồ. Nhưng lần này thì khác. Khoang miệng Hans dài hơn, răng nanh mọc ra, cậu ta hóa thành một con sói đầu đàn. Dấu hiệu đặc trưng duy nhất của thần rừng còn sót lại chính là bộ lông trắng và cặp sừng vàng mọc trên đầu con sói trông giống như vương miện.
Viu viu viu!
Gió khẽ thổi. Những cơn gió màu xanh lam xoáy quanh người Hans.
"?!!!"
Violetta là người nhạy cảm với nguyên tố Phong hơn bất kỳ ai chợt lẩm bẩm với giọng đầy vẻ sửng sốt.
U u u!!
Tiếng gầm của con sói vang vọng khắp không gian. Chẳng bao lâu sau, tiếng kêu cứu lan ra khắp trạm kiểm soát, thậm chí còn vọng đến cả khu vực cổng thành. Các hiệp sĩ giật mình vì tiếng động lạ của loài thú dữ, bọn họ nhanh chóng chạy đến tiếp viện.
Bóng dáng của Hans đột nhiên biến mất để lại một tàn ảnh màu xanh đọng lại trong không khí.
* * *
"Tiếng sói tru vừa rồi là sao thế?"
"Sao nơi này có sói được?"
"Đừng lơ là cảnh giác. Chúng ta không biết thực lực của đối phương. Tiếng hú vừa rồi hẳn là do kẻ xâm nhập làm ra."
Các hiệp sĩ đang thận trọng trao đổi thông tin trong khi quan sát nhà tù màu trắng phía trước đã sớm trở thành một đống đổ nát. Đột nhiên, giữa lúc bọn họ còn đang xem xét tình hình, một cơn gió lạ bất chợt thổi đến.
"Dừng lại!"
Trực giác của tên chỉ huy cảm thấy có gì đó không ổn, hắn ta ngay lập tức ra lệnh cảnh giới. Đoàn hiệp sĩ đang di chuyển đồng loạt dừng bước.
"Cẩn thận xung quanh! Rất có thể..."
Tên chỉ huy không thể nói hết câu. Bởi vì đầu của hắn ta đã sớm lìa khỏi cổ, rơi từ trên không xuống.
"........?!!!"
Đồng tử của đám quân đội phía sau trợn to, tất cả không tự giác liền cảm thấy nổi da gà. Không ai trong số chúng nhận ra chỉ huy của mình đã chết như thế nào. Cứ như thể đã có một lưỡi kiếm sắc bén vô tình quét qua và mang đi cái đầu của tên chỉ huy hiệp sĩ vậy.
Mọi chuyện tất nhiên mới chỉ là khúc dạo đầu. Tình huống tương tự liên tục xảy ra. Mỗi khi gió nổi lên, đầu của vài chục hiệp sĩ ngay lập tức rơi xuống. Biểu cảm trên gương mặt những cái đầu bị cắt đứt vẫn còn vương lại thần thái đang quan sát tình hình xung quanh, chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì sinh mạng đã đi đến hồi kết.
"Tất cả cúi xuống!"
Một vài người nhạy bén lập tức hét lớn.
Xoẹt!
Phần chóp mũ của những kẻ vừa kịp cúi thấp phát ra từng trận âm thanh rùng rợn như thể có thứ gì đó vừa sượt qua. Ngay cả những chiếc mũ được ban phát sức mạnh thần thánh cũng chẳng thể chống chịu lại được đòn tấn công của kẻ lạ mặt. Mặt cắt rất nhẵn, không có một phân nào bị lệch như thể nó được một lưỡi kiếm sắc bén lướt qua.
"Kẻ thù!"
"Cẩn thận!"
"Không xác định được phương hướng kẻ địch!"
Các hiệp sĩ nhanh chóng thay đổi đội hình. Bọn họ tập hợp lại với nhau thành những hình vuông. Khi các hiệp sĩ giơ khiên lên đồng loạt niệm chú, một luồng hào quang năng lượng sáng lên từ tấm khiên chắn ngay tức khắc bao trùm lấy toàn bộ đám người.
Những hoa văn trên rào chắn lan rộng thành những hình thù phức tạp tựa như hàng trăm bánh răng trong một cỗ máy cùng chuyển động nhịp nhàng. Ánh mắt của đám hiệp sĩ đảo quanh không ngừng, bọn chúng muốn tìm kiếm phương hướng thủ phạm của những thanh kiếm vô hình.
Đột nhiên, không chút báo hiệu, cơn gió đang thổi chợt ngừng lại.
Đối phương bỏ chạy rồi sao?
Trong khi lòng người vẫn còn hoang mang, một gã hiệp sĩ nhạy bén nhận ra có thứ gì đó ở trên bầu trời. Ánh trăng đêm nay sáng hơn bình thường, thậm chí trong mắt gã hiệp sĩ, ánh trăng vốn trong trẻo không hiểu sao trong khoảnh khắc này lại nhuốm màu xanh biếc.
"?"
Một tiếng kêu thảng thốt theo bản năng bật ra khỏi miệng gã hiệp sĩ. Trong tầm mắt của hắn ta, thứ đang tỏa ra ánh sáng xanh trên bầu trời không phải là mặt trăng mà là những ngôi sao băng đang rơi. Chỉ khi chăm chú quan sát kỹ hơn, gã mới nhận ra thứ kia thuần túy là năng lượng ma thuật.
"Tất cả phòng thủ!"
Đám người ở trung tâm theo hiệu lệnh ngay lập tức niệm thần chú phòng hộ. Hàng chục lớp khiên chắn nhô lên bảo vệ đoàn người khỏi áp lực từ trên bầu trời.
Ngôi sao băng xanh lam không lâu sau liền đáp xuống đỉnh khiên chắn hình mai rùa.
Ầm ầm!
Kể cả khi được triển khai một cách vội vàng thì sức mạnh của thần chú bảo hộ kia vẫn không thể coi thường. Tuy nhiên, rào chắn vốn tưởng vững chãi đó ngay lập tức vỡ nát khi tiếp xúc với thiên thạch trên không. Vụ nổ thấm đẫm ma thuật xanh nuốt chửng đám hiệp sĩ tập trung bên dưới. Đội hình nhanh chóng bị đánh tan.
"Kiểm tra thương vong."
"Mau chóng chữa trị cho những người bị thương."
Khu vực trung tâm của đội hình đã hoàn toàn bị chọc thủng, không có bất kỳ người nào đứng ở đó còn sống sót. Đám người còn sống bên ngoài nhanh chóng sử dụng ma thuật hồi phục cho đồng đội xung quanh. Thể chất đặc thù của các tín đồ Giáo hội lúc này đã phát huy tác dụng.
Tất nhiên, người tấn công sẽ không đứng yên để mặc cho đối thủ của mình hồi phục. Những ngôi sao lại rơi xuống từ bầu trời, quy mô lần này nhỏ hơn trước nhưng số lượng đã tăng lên gấp hàng chục lần.
Đám hiệp sĩ bên dưới nghiến răng, tiếp tục giơ khiên lên. Tựa như mọi thiên thể phía trên bầu trời đều rơi rụng cùng một lúc. Vô số tia sáng xanh đổ xuống. Chúng phá hủy phép thuật bảo vệ của đám hiệp sĩ, biến rào chắn thành các mảnh thủy tinh vỡ vụn.
Những tia sáng xanh lóe lên mỗi khi xuyên qua khe hở trên rào chắn chiếu thẳng xuống đất đều gây ra một vụ nổ hình bán cầu. Mặc dù phạm vi phát nổ không lớn nhưng nồng độ năng lượng lại cực kỳ dày đặc. Ngay cả sức mạnh thần thánh cũng bị bào mòn không thương tiếc.
"Ở đằng kia!"
Đám hiệp sĩ lúc này mới phát hiện ra một vật thể màu trắng đang bay trên bầu trời. Đó là một con hươu với bộ lông trắng tinh khiết liên tục tạo ra những quả cầu ma thuật màu xanh trút xuống mặt đất.
"Chặn lại!"
Một số hiệp sĩ vào tư thế khom người, những ngọn giáo vàng trên tay bọn họ lóe sáng. Cơ bắp nổi lên trên những cánh tay rắn chắc được rèn luyện qua thời gian dài.
Vù vù vù!
Những ngọn giáo bay vút lên trời, mục tiêu của chúng đều nhắm vào sinh vật lạ phía trên. Các giám mục phía sau cũng không ngừng niệm chú, phóng những sợi xích ma thuật vây khốn con vật.
Con linh thú trên không bắt đầu né tránh các đòn tấn công nhằm vào mình. Dù vậy, kích thước to lớn của nó vẫn không đủ nhanh để tránh được tất cả.
Khoảnh khắc đám hiệp sĩ nghĩ rằng thứ kia đã bó tay chịu trói, cơn gió ban nãy lại tiếp tục thổi.
"Gì vậy?"
Cơn gió bí mật luồn lách qua các hiệp sĩ và giám mục.
Xoẹt.
Mỗi lần cơn gió thoảng qua, đầu người lại rơi xuống. Tựa như lưỡi hái tử thần đang thu hoạch tính mạng, đám hiệp sĩ bị chém đầu không có bất kỳ cách nào chống trả lại những đòn tấn công vô hình kia.
Theo thời gian trôi qua, hình dáng của con linh thú cuối cùng cũng dần lộ rõ. Đó là một con sói có cặp sừng vàng trên đầu. Toàn bộ cơ thể của nó được bao bọc trong những làn gió xanh biếc.
"Sói ư?"
Phập!
Dòng suy nghĩ của gã hiệp sĩ đột nhiên bị cắt đứt khi một con sói không biết chui ra từ đâu đã cắn vào cổ hắn ta. Không chỉ có một con sói xuất hiện từ trong gió như sương mù xanh. Số lượng vẫn đang không ngừng tăng lên đến hơn chục con. Hơn hai mươi con sói đầu đàn cao hơn ba mét điên cuồng lao thẳng vào đội hình bên dưới.
"Dừng chúng lại!"
"Tấn công không có tác dụng!"
Những con sói miễn nhiễm với các đòn tấn công vật lý. Vũ khí bình thường không cách nào chạm được vào người những con vật này bởi vì chúng luôn luôn linh hoạt chuyển đổi qua lại giữa cơ thể vật lý và cơ thể dạng nguyên tố hệ Phong. Chỉ có những đòn tấn công bằng phép thuật thần thánh mới có thể chạm đến người lũ sói. Chỉ tiếc là đội hình của đám người Giáo hội đã sớm bị phá tan tác.
"Mau rút lui!"
"Mọi người lùi lại! Nâng cầu lên!"
Đám tàn quân tức tốc trở lại cổng thành, nhanh chóng nâng cầu treo lên. Ở đảo quốc này, các cây cầu vừa đóng vai trò là lối đi trung chuyển giao thông vừa có tác dụng chặn đường di chuyển của kẻ thù.
Phù!
Con sói đầu đàn không do dự nhảy xuống nước như thể đang cười nhạo ý đồ của đối phương. Một cột nước dâng cao sau đó chợt đổi hướng, hóa thành một cơn sóng thần cuốn trôi đám hiệp sĩ chưa kịp rút lui. Chuyển động của đám hiệp sĩ bị thế nước dâng cao cản trở. Và không để cho chúng kịp phản ứng, những con sói đã sớm chầu chực trên không lao đến bữa tiệc con mồi của mình.
Gió không ngừng thổi tựa như những con quái vật đang gầm thét. Và trong những cơn cuồng phong đó, bóng dáng của những con sói không ngừng ẩn hiện kèm theo sau là vô số tiếng hét thảm thiết. Lũ sói không khác gì những người thu lượm chăm chỉ dưới ánh trăng. Chỉ là thành quả mà chúng mang đi chính là tính mạng của đám quân đội Thánh quốc.