Chương 3. Quyết Định Khó Xử (2)

Lý Thủy Đạo một mực ghi chép toàn bộ những gì mình lý giải được cũng như suy đoán ra, vào bên trong một bản bút ký tùy thân.

Nếu thứ này bị Lý Thiên Lương lật ra, đọc được, khẳng định là ông ấy cũng không thể hiểu được nội dung của nó là gì, bởi vì toàn bộ những văn tự viết trên cuốn bút ký ấy đều là chữ Hán.

Cứ như vậy, Lý Thủy Đạo cùng nhóm đồng học chuyên tâm nghiên cứu về độc tu chi thuật tới gần hai năm.

Trong hai năm này, Lý Thủy Đạo cúng nhóm đồng học ngày đêm đều làm bạn với trùng độc cỏ độc, không ngừng phân biệt, nhận biết dược tính độc tính của chúng, rồi luyện chế ra độc đan cùng với giải dược.

Tuy Lý Thủy Đạo đã sớm xem qua nội dung liên quan tới độc lý, dược lý ở bên trong Tàng Kinh các của gia tộc, nhưng … chung quy lại, những thứ học được trên giấy đều nông cạn, muốn biết đến tận cùng, cần phải tự mình thử nghiệm mới xong.

Chỉ có nhiều lần thử nghiệm thực tế, mới có thể chân chính nắm giữ, đạt đến trình độ thống nhất giữa nhận thức và hành động.

Thần Mộc thành.

Lý gia.

Bên trong thư phòng của tộc trưởng Lý Hải Mặc.

"Thiên Lương, vào đi." Trong giọng nói của Lý Hải Mặc mang theo một luồng lực áp bách, từ bên trong thư phòng truyền ra.

Trưởng lão Lý Thiên Lương đang ở bên trong tu đường của gia tộc, lập tức thu lại cuốn sách trên tay, đi vào phòng, rồi cung kính đứng trước mặt tộc trưởng, tỏ vẻ phục tùng, nhìn vị lão nhân tóc trắng xoá này.

"Xin hỏi tộc trưởng đại nhân có gì cần phân phó?"

"Trong hàng đệ tử lần này ngươi hướng dẫn có thiên tài hay không?" Lý Hải Mặc trầm giọng hỏi.

Lý Thiên Lương nhíu mày tự hỏi trong chốc lát, mới lắc lắc đầu, nói: "Các đệ tử vừa mới học về phương pháp nhận biết và lý giải độc, chưa bắt đầu tu luyện, ta thật sự không nhìn ra ai là thiên tài ai là kẻ tài trí bình thường."

"Vậy người nào càng có linh tính hơn?"

"Những hài tử này đều không kém, đều thông minh lanh lợi."

“Nói vậy lần này khi đi qua Ngũ Độc quật, bọn họ có thể thuận lợi lấy được đồng tham hay không?" Lý Hải Mặc lại hỏi.

"Đều có thể." Lý Thiên Lương gật gật đầu khẳng định.

Lý Hải Mặc gật gật đầu, sau đó trầm giọng nói: "Lần này chúng ta có thể lưu mười đệ tử ở lại gia tộc, chúng sẽ được gia tộc tiếp tục bồi dưỡng, những đệ tử còn lại sẽ giao cho Ngũ Độc môn bồi dưỡng. Ngươi nhớ kỹ những hài tử thiên phú tốt nhất định phải ở lại, còn thiên phú kém hãy giao cho tông môn bồi dưỡng. Hơn nữa, nữ tử dung mạo thượng giai phải ở lại, nếu một nhà có huynh đệ, phải bóc tách ra, đứa tuổi nhỏ ở lại gia tộc, đứa lớn tuổi giao cho tông môn."

Lý Thiên Lương nghe xong, trên mặt lập tức lộ ra vẻ do dự: "Tộc trưởng! Ngũ Độc môn chính là ma môn, nội bộ cạnh tranh cực kỳ tàn khốc, rất nhiều đệ tử ưu tú của gia tộc chúng ta đều đã chết bên trong thí luyện môn phái."

"Ngũ Độc môn là thượng tông! Ngày sau chớ dùng hai từ ma môn này để so sánh, huống chi thí luyện của Ngũ Độc môn tàn khốc, chẳng lẽ nhiệm vụ gia tộc chúng ta không phải mạo hiểm sinh tử?"

"Đệ tử biết."

"Được rồi trước khi xuất phát, hãy báo danh sách cho lão phu."

"Tộc trưởng đại nhân, về chuyện này, đệ tử vô cùng khó xử." Lý Thiên Lương lộ vẻ mặt do dự, nói.

"Không có gì phải khó xử cả, ngươi cứ báo danh sách lên trước, tới cuối cùng ai đi ai ở, còn phải xem đồng tham của bọn chúng là gì."

"Được rồi, tộc trưởng." Vẻ mặt Lý Thiên Lương vẫn rối rắm không thôi, nhưng tới cuối cùng cũng đành phải gật gật đầu, tỏ vẻ phục tùng quyết định của tộc trưởng.

Lý thị gia tộc.

Bên trong trạch viện của Lý Hạo Sơn.

Một nhà năm người gồm phụ thân Lý Hạo Sơn, mẫu thân Khương thị, Lý Thủy Đạo và hai đứa đệ đệ muội muội năm, sáu tuổi của hắn, đang ngồi bên trong một cái đình viện nho nhỏ, tắm ánh hoàng hôn mờ nhạt của trời chiều, cùng nhau thưởng thức bữa tối ấm áp.

"Có phải ngày mai ngươi sẽ đi Ngũ Độc quật?" Phụ thân Lý Hạo Sơn có vẻ lo lắng đến tiều tụy hỏi.

Lý Thủy Đạo gật gật đầu: "Đúng vậy, phụ thân."

Mẫu thân Khương thị của hắn chỉ là phàm nhân, nàng lập tức lo lắng hỏi han: "Có phải chuyến đi này sẽ rất nguy hiểm?"

Lý Thủy Đạo nhẹ nhàng nở nụ cười: "Mẫu thân đừng lo lắng. Chúng ta đã chuẩn bị thời gian dài như vậy rồi, hết thảy mọi chuyện đều không thành vấn đề."

"Vi phụ lo lắng không phải chuyện này." Lý Hạo Sơn lắc lắc đầu, vừa nói đến đây lại do do dự dự, không thể thốt nên lời.

"Phụ thân có chuyện gì, người không ngại cứ nói thẳng đi." Trong mắt Lý Thủy Đạo, Lý Hạo Sơn có chút trẻ tuổi, hiện giờ mới tròn ba mươi, có thể nói là đang lúc tráng niên. Bởi vậy hai người bọn họ vừa là phụ tử vừa là bằng hữu, cho tới bây giờ đều không có khoảng cách.

"Những năm gần đây, phàm là tộc nhân lấy được đồng tham, ít nhất sẽ có một nửa người bị đưa vào Ngũ Độc môn."

"Đại phu đã sớm nói trước với chúng ta về chuyện này rồi, bởi vì tài nguyên trong gia tộc không đủ để bồi dưỡng tất cả mọi người, đúng là cần phải đưa tộc nhân vào Ngũ Độc môn bồi dưỡng." Lý Thủy Đạo nói.

"Vi phụ làm... Năm gia tộc mới đặt chân đến Hắc sơn này, nhóm đệ tử gia tộc bị đưa vào Ngũ Độc môn càng nhiều hơn hiện tại. Nhớ hồi đó, sau khi vi phụ lấy được đồng tham, đã bị gia tộc để lại Ngũ Độc môn, bái làm môn hạ của Hắc Quang đạo nhân." Lý Hạo Sơn cau mày nói.

"Phụ thân, vì sao tới tận bây giờ ta vẫn chưa được nghe người nhắc đến chuyện năm đó?" Lý Thủy Đạo có chút ngoài ý muốn.

Bởi vì cho tới bây giờ, hắn vẫn cho rằng phụ thân của mình vốn chưa từng đi qua Ngũ Độc môn, vẫn một mực được gia tộc bồi dưỡng.

"Đừng nói nữa, năm đó vi phụ đi Ngũ Độc môn phải chăn nuôi linh thú ba năm, trong khoảng thời gian này còn lo giặt quần áo nấu cơm, cọ bồn cầu, toàn làm những việc vặt vãnh, không bao giờ ngơi nghỉ, còn thường xuyên bổ củi đến tận đêm khuya. May mắn đồng tham của vi phụ là một con thằn lằn, tự nó có thể vồ mồi, nếu không chỉ sợ cả đồng tham cũng sẽ đói chết."

"Chuyện này..." Lý Thủy Đạo lập tức nhăn mặt hỏi: "Nói như vậy, trong ba năm này, phụ thân có được học đạo pháp hay không?"

"Ngay cả gương mặt sư phó ra sao ta còn chưa được nhìn thấy, nào có cơ hội học tập đạo pháp? Chỉ khi được ở bên cạnh sư tôn làm người tâm phúc, hoặc là biết ăn nói, giỏi về nịnh nọt, hoặc là dám đánh dám giết, biểu hiện xuất sắc trong thí luyện, nếu không cũng chỉ có thể cả ngày đi làm việc vặt, căn bản không có cơ hội tu hành đạo pháp, lại càng không có tài nguyên tu luyện. Cho nên bắt đầu từ khi ngươi sáu tuổi, vi phụ đã dặn ngươi nhất định phải học giỏi lễ nghi chi đạo, chờ trong tương lai gia nhập vào Ngũ Độc môn đi theo sư tôn, cũng tiện nịnh nọt, đạt được ưu ái của người ta. Nói không chừng hắn còn có thể truyền cho ngươi y bát. Nhưng mà với bề ngoài ngơ ngác đờ đẫn của ngươi, hiển nhiên là không thể nhận được sư tôn ưu ái rồi." Lý Hạo Sơn nhăn nhó, âu sầu nói.

Lại nói, Lý Thủy Đạo vốn trầm mê với quá trình nghiên cứu bản chất vấn đề của độc tu, đã dùng chữ Hán viết nên cuốn sách tới mấy chục vạn, đương nhiên không phải kẻ ngốc.

Chỉ có điều là… hắn nghiên cứu vấn đề đạt tới loại cấp bậc này, tự nhiên bên ngoài sẽ có chút ngu si, đương nhiên vẻ ngoài này hoàn toàn không được người ta yêu thích rồi.

"Ách... Vậy phụ thân đã trở về như thế nào?" Lý Thủy Đạo cảm thấy hứng thú hỏi.

"Hắc Quang đạo nhân kia đấu pháp thua người ta, đã chết ở bên ngoài, đương nhiên những đệ tử đi theo hắn là đám chúng ta đều bị trục xuất trở về gia tộc. Sau khi về đến gia tộc, vi phụ mới bắt đầu tu luyện, quả thực là không dễ dàng gì."

"Nếu Hắc Quang đạo nhân kia không chết?"

"Chỉ sợ hiện tại vi phụ vẫn còn ở lại Ngũ Độc môn cả ngày làm việc vặt. Ngươi cũng biết Dung Linh cảnh tu sĩ bình thường đều có hai trăm năm thọ nguyên. Lúc năm, sáu mươi tuổi bọn họ đã có thể đạt tới Dung Linh cảnh, cho nên muốn đợi bọn họ tự nhiên tọa hóa căn bản là không có khả năng."

"Nhưng nếu phụ thân không làm được việc, người ta có cho về hưu không?" Lý Thủy Đạo tiếp tục hỏi.

"Không có khả năng, nếu vi phụ không làm được việc, sẽ bị sư tôn phái đi tham gia các loại thí luyện nguy hiểm." Lý Hạo Sơn nói.

Lý Thủy Đạo nghe xong câu này, chợt nhìn chằm chằm vào gương mặt phụ thân hồi lâu, lâu đến mức Lý Hạo Sơn cũng cảm thấy hôm nay nhi tử nhà mình có chút kỳ quái.

"Phụ thân, không có khả năng ư?"

"Làm sao lại không có khả năng? Vi phụ đã tận mắt nhìn thấy."

"Nếu phụ thân đã đoán được loại tình huống này, vậy vì sao người không tìm một cơ hội mà chuồn đi chứ?" Khi nói đến hai chữ “chuồn đi” này Lý Thủy Đạo ép giọng nói của mình xuống thật thấp.

Lý Hạo Sơn nhìn chằm chằm vào Lý Thủy Đạo, bên trong cũng bao hàm thâm ý sâu sắc, thật lâu sau, mới mở miệng nói: "Nếu ta chuồn đi, hành động này cũng bị phán là phản bội tông môn, mà một khi phản bội Ngũ Độc môn thì cả nhà đều phải chết, khi đó ngươi vừa mới được sinh ra..."

Lời vừa nói ra, Lý Thủy Đạo đã giật mình hiểu rõ.

Bởi vì trong tộc quy của bọn họ có một quy định kỳ quái, và cho tới bây giờ, Lý Thủy Đạo vẫn một mực không hiểu được vì sao lại có quy định này, nhưng tới hiện giờ rốt cuộc hắn cũng suy nghĩ cẩn thận mà hiểu được rồi.

Bất cứ tộc nhân nào nếu đã gia nhập tông môn, thì trong vòng một năm nhất định phải thu xếp cưới thê sinh tử, chỉ cần có mang hài tử, gia tộc sẽ đưa tộc nhân ấy quay trở lại tông môn.

Nếu là chuyện cưới thê sinh tử, tông môn cũng tạo điều kiện cho đối phương nghỉ về thăm nhà.

Và đến giờ hắn mới hiểu, đấy con mẹ nó vốn không phải là sinh nhi tử, là tạo con tin mới đúng!

"Hài tử, ngươi có thể xa chạy cao bay làm tán tu, phụ mẫu bị liên lụy cũng không sao, nhưng đệ đệ muội muội của ngươi còn nhỏ, bọn chúng không nên... Ai..." Lý Hạo Sơn hít một hơi, cũng không biết nên nói tiếp như thế nào.

Lý Thủy Đạo nhìn về phía phụ mẫu còn trẻ tuổi của mình, lại nhìn về phía đệ đệ muội muội, hai đứa hài nhi chuyện gì cũng không hiểu, đồ ăn trong bát lập tức trở nên đăng đắng, không ngon.

TruyenCV.app là nền tảng miễn phí đọc truyện chữ đóng góp nội dung từ các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo.
Truyện Tiên HiệpTruyện Huyền HuyễnTruyện Võng DuTruyện Đô ThịTruyện Kiếm Hiệp
Truyện hoàn thànhTruyện chọn lọcXếp hạng đang đọcXếp hạng đề cử Xếp hạng lượt đọc