Chương 1.Lý Thị

Hắc sơn.

Thần Mộc thành.

Trong thành có một tu tiên đại tộc tên là Lý thị.

Khác biệt với những tu tiên gia tộc khác ở Hắc sơn, khoảng năm mươi năm trước, Lý thị này đã từ Tiên Đào loan vùng duyên hải chuyển nhà đến đây.

Tuy Lý thị gia tộc đã nhập gia tùy tục nhưng vẫn giữ lại rất nhiều tộc quy gia tộc từng có ở vùng duyên hải trước kia. Đó là trong tộc xây dựng từ đường, học đường, tu đường.

Hài tử mới được sinh ra của Lý thị gia tộc đều có thể bước vào ấu học đường, nhóm tức phụ của Lý gia sẽ cùng nhau chăm sóc chúng ở bên trong ấu học đường này.

Đợi cho đến khi hài tử được sáu tuổi, chúng sẽ chuyển sang tiểu học đường.

Tiểu học đường chỉ dạy chúng học văn biết chữ chứ không tiếp xúc với tu luyện.

Nhóm hài tử này cần phải hiểu biết toàn bộ tình hình chung của cả Thiên Nguyên tu tiên đại lục, tiếp đó là ghi nhớ kỹ càng tỉ mỉ lịch sử của Lý thị gia tộc, lại am hiểu tường tận phong thổ của Ngũ Độc môn Hắc sơn. Nhưng nội dung quan trọng nhất mà chúng cần phải học được lại là truyền thụ cấp bậc lễ nghĩa.

Điểm cốt lõi của cấp bậc lễ nghĩa chính là: Tôn sư trọng đạo, kính sợ cường giả.

Đợi cho đến năm nhóm hài tử tròn mười hai tuổi, chúng có thể bước vào tu đường, mở ra con đường tu luyện.

Một ngày này...

Hơn hai mươi hài tử vừa tròn mười hai đang ngồi nghiêm chỉnh phía trên bồ đoàn trong một gian phòng của tu đường.

Phía sau hơn hai mươi hài tử này có treo ba bức tranh thuỷ mặc.

Trưởng lão Lý thị là Lý Thiên Lương đang chậm rãi đi vào trong đường. Ông ta đưa mắt nhìn quanh một vòng khắp đại đường, thoáng dừng lại trên hơn hai mươi gương mặt non nớt nhưng tràn ngập tinh thần phấn chấn bên trong.

Khung cảnh này không khỏi làm gương mặt nghiêm túc kia cũng phải lộ ra một nụ cười.

Bọn chúng đều là hi vọng của gia tộc.

Vốn dĩ năm mươi năm trước, Lý thị gia tộc bọn họ đã gần đến bờ vực bị diệt môn rồi, cững nhờ tộc trưởng Lý Hải Mặc quyết định thật nhanh, rồi dứt khoát dẫn dắt tộc nhân từ bỏ hết thảy mọi thứ ở vùng duyên hải, dời đến Hắc sơn, lại thuận lợi gia nhập vào Ngũ Độc môn, lúc này mới bảo toàn được huyết mạch của Lý thị gia tộc, mới có thể tiếp tục kéo dài truyền thừa tại Tu Tiên giới này.

"Bổn tọa thuộc hàng chữ Thiên, tên là Lý Thiên Lương, về sau, các ngươi có thể gọi ta là Thiên Lương trưởng lão hoặc là Thiên Lương đại phu." Lý Thiên Lương tự giới thiệu.

"Kính chào đại phu." Chúng đệ tử cùng đồng thanh nói.

"Ừm... từ hôm nay, lão phu sẽ dạy bí thuật tu tiên cho các ngươi. Được rồi bắt đầu từ ngươi, tự giới thiệu mình đi." Lý Thiên Lương nói xong liền chỉ về phía hài tử đang ngồi vị trí đầu tiên bên tay phải.

Chỉ thấy một hài tử mặc áo trắng sạch sẽ đứng lên, ôm quyền nói: "Đệ tử Lý Thủy Lãng, phụ thân thuộc hàng chữ Hạo, Lý Hạo Vân."

"Đệ tử Lý Thủy Đình, phụ thân Lý Hạo Vân." Nữ đệ tử thứ hai đứng lên.

Lý Thiên Lương mỉm cười gật đầu, Lý Hạo Vân lại sinh ra một đôi long phượng thai, đúng là không tồi.

"Đệ tử Lý Thủy Đạo, phụ thân Lý Hạo Sơn."

"Đệ tử Lý Hạo Trạch, phụ thân Lý Thiên Kình."

"Đệ tử Lý Nhất Quân, phụ thân Lý Thủy Tiêu."

...

Dựa theo quy củ của tu tiên gia tộc, tuy bối tự của bọn họ khác biệt, nhưng trên thực tế, tất cả những hài tử đang có mặt tại nơi này đều cùng một thế hệ.

Lý thị gia tộc xếp hạng bối phận theo thứ tự sau: Hải Thiên Hạo Thủy, Nhất Sinh Lãng Đào.

Mỗi một giáp mới là một thế hệ.

Hiện giờ bên trong Lý thị gia tộc đều là tộc nhân đời thứ tư, tộc nhân đời thứ ba đã sớm không còn tồn tại nữa.

Chờ cho đến khi mọi người đều tự giới thiệu xong, Lý Thiên Lương mang theo vẻ mặt nghiêm túc, hỏi: "Ta hỏi các ngươi, ở thế giới này, mỗi người đều có tư chất tu luyện, vì sao có người có thể tu luyện thành tiên, lại có người chỉ có thể trở thành phàm nhân, sống tầm thường cả đời?"

"Lý Thủy Đạo, ngươi tới đáp." Lý Thiên Lương nâng một ngón tay, chỉ tới.

Một đệ tử đang ngồi hàng hai, nhanh chóng đứng dậy nói: "Bởi vì phân phối tài nguyên tu luyện không công bằng."

Lý Thiên Lương lộ ra vẻ ngoài ý muốn, thật ra câu trả lời này cũng không hoàn toàn là sai lầm, chẳng qua đối phương trả lời thẳng vào điểm mấu chốt như vậy, hoàn toàn không giống một hài tử không rành thế sự.

"Vậy vì sao hết lần này tới lần khác, các ngươi lại có được tài nguyên tu luyện, trong khi hài tử nhà người gác cổng Lý A Công chỉ có thể đến phòng giặt đồ?” Lý Thiên Lương tiếp tục chỉ dẫn.

Lý Thủy Đạo lộ ra vẻ mặt trịnh trọng, ôm quyền nói: "Bởi vì hắn không phải tộc nhân của Lý gia ta!"

Lý Thiên Lương gật gật đầu, tiếp tục hỏi: "Vậy vì sao tộc nhân của Lý gia ta lại có thể vấn đạo tu tiên?”

"Đó là bởi vì tộc nhân của Lý gia ta từ trên xuống dưới, cùng chung ước vọng, đoàn kết một lòng, bởi vậy mới có thể thu hoạch được đủ tài nguyên tu tiên."

"Hay! Nói rất đúng, nhận thức như ngươi thật sự hiếm thấy." Lý Thiên Lương mừng rỡ nói.

"Các ngươi phải hiểu rằng, nơi nào có người, ở đó có tranh đấu, từ nhỏ như một gia tộc, đến lớn bằng một môn phái, thậm chí ngay trong nhóm các ngươi, ngày thường chắc chắn cũng phát sinh tranh đấu. Chuyện này lão phu không cần hỏi thăm cũng biết. Nhưng mà các ngươi phải nhớ kỹ một điều, huynh đệ khích vu tường, ngoại ngự kỳ vũ! Dù bên trong nội đấu như thế nào cũng tuyệt đối không thể phản bội gia tộc. Nếu không sẽ xóa tên khỏi gia phả, sau khi chết cũng không được bước vào linh đường, phụ mẫu cả đời hổ thẹn!" Gương mặt nghiêm nghị của Lý Thiên Lương đỏ lên, cảm xúc kích động nói.

"Nhóm chúng ta chắc chắn sẽ chân thành đoàn kết, tuyệt không bán đứng lợi ích của gia tộc." Lý Thủy Đạo ôm quyền nói.

Những đệ tử còn lại cũng mở miệng phụ họa theo.

Lý Thiên Lương im lặng thật lâu, chờ đến khi thu lại cảm xúc, mới tiếp tục nói: "Cái gọi là tu hành, chính là hấp thu thiên địa linh khí để cho mình dùng, mà đồng tham và công pháp lại chính là con đường dẫn đến phương pháp này. Các ngươi quay đầu nhìn xem."

Đám người Lý Thủy Đạo đều quay đầu lại, nhìn về phía ba bức tranh thuỷ mặc sau lưng.

Bức tranh thuỷ mặc thứ nhất vẽ: Một mục đồng cưỡi thanh ngưu thổi sáo;

Bức tranh thuỷ mặc thứ hãi vẽ: Một lão nhân ngả lưng trên con lừa, dùng tư thế dương dương đắc ý ấy mà nằm ngủ.

Bức tranh thuỷ mặc thứ ba vẽ: Một tráng hán oai hùng điều khiển giao long, đánh đến sông cuộn biển gầm.

"Vị thứ nhất chính là Đạo Đức Tiên Quân. Từ trước tới nay, lão nhân gia ngài chính là tu sĩ đầu tiên phi thăng thượng giới Tu Tiên giới. Đồng tham của ngài là một con thanh ngưu."

"Vị thứ hai chính là Thụy Tiên Trần Đoàn. Lão nhân gia ngài chính là vị Tiên Quân thứ hai phá giới phi thăng. Đồng tham của ngàu là một con lừa."

"Vị thứ ba này chính là tộc trưởng đời đầu của Lý gia ta. Ngài có được tu vi Nạp Hư cảnh trung kỳ. Ban đầu đồng tham của ngài chính là một con cá chép, sau đó cá chép hóa giao long. Ngài sống thọ năm trăm, cuối cùng tọa hóa. Sau khi lão tổ tọa hóa, giao long kia vẫn còn ở lại bảo hộ gia tộc thêm ba trăm năm mới rời đi. Chính vị lão tổ này đã đặt nền móng cho Lý gia chúng ta ở Bích Hải môn, đáng tiếc..." Nói tới đây, Lý Thiên Lương chợt lắc lắc đầu.

Người kia đã trở thành cái tên cấm kỵ của gia tộc, tuyệt không cho phép bất cứ kẻ nào nhắc tới.

"Tuy bên trong Lý gia chúng ta vẫn còn công pháp Bích Hải môn, nhưng hiện giờ cả tộc đã chuyển vào nội địa, tộc nhân không có khả năng lựa chọn sử dụng hải thú làm đồng tham nữa. Cũng tương đương với công pháp Bích Hải môn trở thành vô dụng."

"Hiện giờ bản tộc đã dời đến Hắc sơn được năm mươi năm, dựa theo tộc quy, đệ tử bản tộc sẽ tu luyện công pháp của Hắc sơn Ngũ Độc môn. Hắc sơn Ngũ Độc môn có năm loại đồng tham, đó là, con rết, thằn lằn, con cóc, con rắn, con bọ cạp."

Lý Thiên Lương vỗ túi trữ vật lấy ra một cái khay sứ năm màu. Bên trên khay sứ năm màu nọ có miêu tả hình dáng của năm loại sinh linh.

Con bò cạp màu vàng kim, con thằn lằn màu vàng đất, con cóc màu ngọc bích, rắn độc màu đỏ tươi, con rết màu xanh thẫm.

"Hiện giờ các ngươi còn chưa có tư cách bước vào Ngũ Độc quật bắt giữ ngũ độc làm đồng tham cho chính mình, bởi vì trước đó các ngươi cần phải học tập phương pháp sử dụng thảo dược giải độc, cũng như học tập phương pháp phòng tránh bị độc chết trong hoàn cảnh kịch độc." Lý Thiên Lương bày ra vẻ mặt nghiêm túc nói.

"Đệ tử hiểu được." Chúng đệ tử nói.

"Ừm..." Lý Thiên Lương vẫn ung dung điềm tĩnh gật đầu, tiếp tục nói: "Tất cả các ngươi đều không có tu vi trong người, nên khi đối mặt với ngũ độc nhất định phải duy trì trấn định tuyệt đối, gặp biến không sợ! Dù Thái sơn đổ sụp ngay trước mắt gương mặt cũng không đổi sắc, dù bị độc vật cắn cũng phải bình tĩnh xử lý, bình tĩnh ứng phó. Tuyệt đối không được hoảng loạn, một khi bối rối, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!"

"Đệ tử đã biết." Chúng đệ tử đồng loạt nói.

"Tốt! Nếu đã biết, thì để lão phu thử xem." Chỉ thấy Lý Thiên Lương khoát tay, một con rết có kích cỡ bằng cánh tay hài nhi, đã trực tiếp nhoài người tới, bò ngay lên mặt Lý Thủy Lãng.

Lý Thủy Lãng không có phản ứng gì, bởi vì gã vốn không nhìn thấy rõ ràng, càng không biết thứ gì vừa bay đến đây.

Nhưng muội muội của gã là Lý Thủy Đình lại thấy rõ mồn một.

"Nha! Ca... Con rết, con rết lớn đang nằm úp sấp trên mặt huynh kìa." Lý Thủy Đình lập tức kinh hô lên.

Con rết kia xoay quanh một cái, đã biến mất đâu không thấy, vậy mà lại trực tiếp đi tới phía sau Lý Thủy Đình, rồi dùng tư thế vô cùng xảo quyệt chui vào áo của nàng.

Lý Thủy Đình chỉ cảm giác một thứ gì đó thô thô, cứng rắn vừa từ sau gáy trườn xuống bên dưới. Nếu lỡ như thứ này chui vào bên trong...

Trong nháy mắt, sắc mặt Lý Thủy Đình đã biến thành trắng bệch.

TruyenCV.app là nền tảng miễn phí đọc truyện chữ đóng góp nội dung từ các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo.
Truyện Tiên HiệpTruyện Huyền HuyễnTruyện Võng DuTruyện Đô ThịTruyện Kiếm Hiệp
Truyện hoàn thànhTruyện chọn lọcXếp hạng đang đọcXếp hạng đề cử Xếp hạng lượt đọc