Chữ/Ngày
Tôi từ bỏ học tại trường trọng điểm, trở về làng chài quê hương sống hai năm. Từ niềm tự hào của thôn xóm, tôi trở thành kẻ bị người đời chán ghét. Cho đến một ngày, tôi phát hiện mình có thể nhìn thấy giá trị vận may, và còn có thể đổi các công cụ đánh bắt hải sản từ một màn hình ảo. Từ đó, cuộc đời tôi như có thêm "plugin". Một nắm cát biển, dễ dàng kiếm được hàng nghìn; một chiếc xẻng, tôi đào được cả thùng cua gạch vàng ươm; một khi cần câu trong tay, tôi cảm thấy như mình thầu cả biển rộng, biển cả thuộc về tôi, cá đù vàng, cá mú đỏ... Tóm tắt không đủ sức lôi cuốn, mời đọc chính văn.
Đánh giá 0
Thảo luận 19