Chương 60: Tiến vào lâu đài
Cho tới bây giờ, việc trà trộn vào tiệc đêm của Henri cũng không để Cao Nghị cảm thấy quá khó khăn.
Một chiếc xe dừng lại, cửa xe được một tên thủ hạ mở ra, Cao Nghị đứng dậy xuống xe, đứng tại trước cửa trang viên quan sát một phen, không khỏi cảm khái.
Trang viên này quả thực rất lớn, bên trong trang viên có một lâu đài rất lớn.
Đây là một tòa lâu đài được thiết kế phổ biến tại Pháp, có bốn tầng, hai mươi tư phòng ngủ, mười sáu nhà vệ sinh, đại sảnh có thể chứa đựng hai trăm người.
Trang viên không có tường bao xung quanh, nhưng có những hàng rào gai được dựng lên, lúc đầu nơi đây cũng không có cổng, nhưng hiện tại, một cổng lớn kèm theo vòng hoa trang trí xung quanh được đặt trước trang viên.
Hiện tại xe đang dừng tại trước cổng hoa này, những bông hoa được trang trí trên cổng chắc chắn chỉ để ngụy trang, cổng này mang đến công dụng kiểm an, bọn hắn dùng hoa che lấp lại để những khách nhân chân chính không cảm thấy bị mạo phạm cùng vũ nhục.
Cổng này được nhiên có tính năng dò xét kim loại, chỉ bất quá nó sẽ không kêu lên giống các cổng kiểm an được đặt ở sân bay mà thôi, công năng chính của cổng này, chính là chiếu một tia x quang quét qua toàn bộ thân thể người đi qua, nếu như trên người hắn có bất kỳ đồ vật nguy hiểm nào, sẽ xuất hiện trên màn hình, chắc chắn luôn luôn có người túc trực theo dõi quá trình này.
Ngoại trừ công năng thăm dò kim hoại cùng tia x quang, cổng này còn có thể phân tích ra các loại độc tố trí mạng mang theo bên người, giống độc tố xyanua không thể mang vào.
Sau đó, còn có công năng thăm dò chất nổ.
Còn có thể thăm dò vết tích do súng đạn để lại trên thân, công năng này đối những người dùng súng lâu năm chính là trí mạng, bởi vì cho dù trên thân không mang súng, nhưng chỉ cần thường xuyên dùng súng đối chiến trên thân chắc chắn để lại vết tích đã từng sử dụng súng, chỉ cần bị dò xét ra chắc chắn bị liệt kê vào phần tử nguy hiểm.
Cho nên, mặc dù không có người lục soát, cũng không có người cầm máy dò kim loại tra xét, không phải là do quản lý lỏng lẻo, mà là nơi đây đẳng cấp bảo an quá cao.
Quy trình bảo an này chỉ có thể thấy tại những quốc gia lớn, đối với sát thủ quá trình kiểm tra này còn nguy hiểm hơn nhiều so với việc lục soát người.
Nhưng Cao Nghị hoàn toàn không thèm để ý, bởi vì trên người hắn không có bất kỳ vũ khí nào.
Hắn nhẹ nhõm bước qua kiểm an môn.
Tại phụ cận có tối thiểu mười tên bảo an, bọn hắn đều rất chuyên nghiệp, mặc dù trên người bọn hắn mặc quần áo phục vụ, thoạt nhìn giống như đang chờ khách nhân mới đến, nhưng nếu như bọn hắn phát hiện ra một điểm uy hiếp nào, bọn hắn chắc chắn sẽ quả quyết xuất thủ.
Nhìn qua tưởng rằng công tác bảo an mười phần sơ sài, kì thực cực kỳ sâm nghiêm.
Nhưng điểm tỏ ra sơ sài này cực kỳ hữu dụng, chí ít những tên bảo an chỉ mặc âu phục, không ai mặc áo chống đạn, mũ giáp.
Cao Nghị thuận thảm đỏ, tiến vào lâu đài.
Làm chủ nhân bữa tiệc này, Henri thế mà không chờ tại cửa đón khách, nhưng nghĩ đến hắn đề phòng khả năng bị chính diện ám sát, điểm thất lễ này cũng bình thường.
"Hoan nghênh ngài đại giá quang lâm, Trương tiên sinh."
Thay thế Henri đón khách chính là hắn tên thủ hạ trọng yếu của hắn, cũng là người đưa ra lời mời với Cao Nghị, Roman Batisse.
Cao Nghị tiến lên bắt tay hắn.
"Cám ơn lời mời của ngươi, Batisse tiên sinh."
Đơn giản chào hỏi một câu, Cao Nghị tiến vào trong đại sảnh.
Có thể tiến vào đại sảnh, đều đã trải qua các bước nghiệm chứng an toàn, mà Cao Nghị hiện tại một thân một người, trên thân không có vũ khí, không mang theo bất kỳ vật nguy hiểm nào, như vậy hắn tại trong đại sảnh tùy ý đi dạo thăm dò một phen, đương nhiên không có vấn đề gì.
Trong đại sảnh bên trên trang trí một chiếc đèn không lồ, trên tường có một bức họa cực lớn, lâu đài này được bố trí khác với các lâu đài mang mục đích quân sự, chỉ mang mục đích tiếp đón khách nhân, công năng phòng ngự quân sự chỉ bổ sung vào thêm, cho nên mặc dù cho là một lâu đài, nhưng trong đại sảnh lại có mấy phiến cửa sổ sát đất.
Chỉ bất quá vẫn có vài điểm ngoài ý muốn, đó chính là bữa tôi hôm nay không phải tiệc buffer như Sean nghĩ, trong đại sảnh đã bày lên hơn mười bàn ăn.
Tại đại sảnh này, chỉ thích hợp dành cho việc tổ chức buffer để mọi người tùy ý di chuyển trò chuyện, việc bày ra bàn ăn tại đây quả thực rất hiếm thấy.
Nhưng Cao Nghị rất nhanh liền suy nghĩ minh bạch.
Tiệc đứng, để khách nhân tự do đi lại không thể khống chế vị trí của bọn hắn, mà những bàn ăn này lại có thể đem vị trí khách nhân cố định tại chỗ, hiển nhiên càng công tác bảo an càng thuận tiện hơn.
Trong đại sảnh đã có hai mươi người, hiện tại chưa ai ngồi xuống dùng bữa, nhưng diện tích bàn ăn chiếm quá lớn, khách nhân không có quá nhiều không gian để đi lại.
Không nhận biết ai, cũng không có người để bắt chuyện, bởi vì tuyệt đại đa số khách nhân ở đây đều sử dụng tiếng Pháp, cho dù có người lễ phép tính cùng Cao Nghị chào hỏi, hắn cũng không cách nào trò chuyện.
Hôm nay những khách nhân đến đây đủ mọi loại người, đẳng cấp bọn hắn nếu nhìn qua mắt của người bình thường, buổi dạ tiệc này chính là xa hoa không thể tưởng tượng.
Không có đại minh tinh, nhưng vẫn có những minh tinh nổi tiếng, còn có những phú hào, không quá nổi tiếng nhưng đủ giàu, hoạ sĩ nổi danh, nhà hoạt động xã hội, còn một cầu thủ bóng đá đã nghỉ hưu.
Henri đưa ra lời mời nguyên tắc rất đơn giản, đó chính là đem nguy hiểm tận lực giảm xuống.
Bất kể như thế nào, đến đây đều là những người nổi tiếng, điều này giảm thiếu khả năng bị mạo danh.
Không phải tất cả phục vụ viên đều xuất hiện trong đại sảnh, hiện tại nơi đây có khoảng chừng hai mươi người, bất quá trong những người này đại bộ phận đều là bảo an giả dạng nhân viên, quan sát động tác của bọn hắn liền có thể nhận ra.
Cao Nghị tùy ý hành động, hắn không cần lo lắng, tham quan tòa lâu đài này từng kiện trưng bày.
Sau đó Cao Nghị thấy được tại giữa đại sảnh trưng bày một bộ áo giáp đặt ở hai bên cầu thang.
Đây chính là áo giáp thời trung cổ được đánh bóng, nhưng thứ gây chú ý chính là thanh đại kiếm treo trên tay áo giáp.
Không biết đây là vật phẩm trang trí hay là vũ khí thật khiến Cao Nghị không nhịn được đi qua.
Khi đến trước bộ áo giáp này, Cao Nghị phát hiện đây cũng không phải chân chính cổ vật, bởi vì bộ áo giáp này quá mới, bất quá khi hắn nhìn về phía cầu thang, phát hiện một bộ giáp khác được đặt trên góc cầu thang mười phần thú vị.
Trên tay bộ giáp này cầm một thanh chiến chùy, hắn cảm thấy chiến chùy này rất quen thuộc, không khỏi muốn tiến lại gần quan sát.
Đúng lúc này, một tiếng độn lớn vang lên, hắn nghiêng đầu nhìn về phía cửa xổ, hắn thấy bên ngoài xuất hiện một chiếc trực thăng đang đáp xuống thảm cỏ.
Cao Nghị ngạc nhiên không thôi.
Bởi vì dựa theo Sean phán đoán, còn có các tình báo nắm bắt được, Địch Tác sẽ không xuất hiện tại buổi tiệc này.
Nhưng hiện tại xem ra, chiếc máy bay trực thăng chắc chắn thuộc về Địch Tác, bởi vì chỉ có hắn mới có thể để cho Henri chuẩn bị thảm cỏ nghênh đón.
Cao Nghị tiến về một bên, hắn lấy ra điện thoại nhắn tin cho Sean.
"Nơi này cũng không tệ lắm."
Một kế hoạch chưa được chuẩn bị kỹ càng, mục đích lần này của hắn chỉ tiến đến đây quan sát.
Có cơ hội liền động thủ, không có cơ hội liền rời đi, không bắt buộc.
Hiện tại, Địch Tác quả thực đã xuất hiện, đáng lẽ hắn không nên xuất hiện tại một nơi có bàn ăn, nhưng thực tế hắn lại đứng trong một đại sảnh ngập tràn bàn ăn.
Điều này nói rõ, Địch Tác khó thoát khỏi cái chết a.
Còn có, rõ ràng lực lượng bảo an tại yến hội này phòng vệ bên ngoài rất tốt nhưng bên trong đại sảnh lại cực kỳ lỏng lẻo.
Lúc đầu hắn dự tính chỉ đến quan sát nhưng hiện tại hắn không chỉ muốn quan sát nữa, hắn muốn chờ đợi thời cơ động thủ xong liền tẩu thoát, thừa dịp đám khách nhân hỗn loạn lao ra ngoài, đám bảo an kia có thể chĩa súng vào toàn bộ đám khách nhân lao ra khai hỏa sao?
Sean nhắn lại tin cho hắn.
"Hảo hảo hưởng thụ, cố gắng kết giao thêm hai bằng hữu nữa."
Sean có ý tứ là quan sát rồi hẵng hành động, tuyệt đối đừng mạo hiểm.
Cao Nghị trả lời hắn.
"Khi kết thúc bữa tiệc này đến tiếp ta, ta muốn uống vài chén, cũng mang thêm mỹ nữ trở về."
Trong tin nhắn này có ba điểm mấu chốt, chính là tiếp ta, uống vài chén, mỹ nữ.
Những từ này đại biểu một ý nghĩa.
Động thủ, nhất định phải động thủ, không thể không động thủ.
Hiện tại Sean đã không thể thay hắn đưa ra quyết định, Cao Nghị hành động chỉ cần Sean phối hợp là được.
Sau một lát, Sean nhắn lại.
"Tốt."
Cao Nghị thu hồi điện thoại, nhìn xem Henri ân cần đi tới trước một lão già.
Không cần đến vũ khí, cũng không cần đến chiến chùy.
Cao Nghị bắt đầu chậm rãi tiến về phía cổng lâu đài, hắn chuẩn bị chờ mục tiêu tiếp cận lại gần.
Giờ phút này hắn làm gì còn tâm trạng ăn uống hay tham gia đấu giá từ thiện, chỉ cần chờ mục tiêu đến gần liền trực tiếp giải quyết.