Chương 224: Trăng tối, gió lớn, đêm sát nhân

Đêm đã tối rồi.

Khi ra khỏi Suối phun Vinh quang thì đã là đêm khuya, toàn bộ Walford cũng đã loại bỏ tiếng ồn ào ban ngày và dần trở nên yên tĩnh. Trên sông và cầu vốn ban ngày còn nhộn nhịp, bây giờ đã không có một bóng người, chỉ còn những chiếc đèn lồng và ngọn đuốc vẫn chiếu sáng thành phố trước mắt.

Không có một bóng người.

Xe ngựa từ từ đến bến phà trên bờ sông. Theo logic mà nói, chắc chắn sẽ có một chiếc phà đang đợi họ ở đây. Chỉ cần đi chuyến phà này, Jain và những người khác có thể trực tiếp quay về khách sạn dọc sông để nghỉ ngơi. Nhưng điều bất ngờ là chiếc phà lẽ ra phải đỗ ở đây lại không thấy bóng dáng. Không chỉ vậy, khu vực xung quanh hoàn toàn vắng tanh, không thấy một bóng người nào. Điều này rõ ràng là rất bất thường, bởi vì cho dù những nơi khác ở Walford có muốn nghỉ ngơi thì đường thủy cũng sẽ không nghỉ ngơi, ngay cả khi yên tĩnh cũng sẽ có vài vệ binh và công nhân canh gác trên phà để đề phòng người trộm đồ, hoặc luôn sẵn sàng hỗ trợ khi vận chuyển vật tư. Nhưng bây giờ, ở đây không có ai, chỉ có bến phà trống rỗng được ánh lửa chiếu sáng. Nhìn xung quanh, thậm chí không có dấu vết của nửa con thuyền trong tầm mắt. Bất cứ ai cũng có thể thấy rằng tình huống trước mắt chắc chắn là không bình thường.

Sau khi tới bến phà, cỗ xe của Jain lặng lẽ đậu ở đó, bất động. Hai con ngựa chiến cao lớn đen tuyền thỉnh thoảng lắc đầu lắc đuôi, lộ ra bộ dáng khá thoải mái. Bên trong không có động tĩnh gì, bình tĩnh như đang đợi người đến đón.

“Da da da………”

Không lâu sau, có tiếng bước chân dồn dập phá vỡ sự yên tĩnh của màn đêm. Ngay sau đó, hàng trăm binh sĩ được trang bị vũ khí hạng nặng tràn ra từ lối vào con đường với vũ khí trong tay, bao vây hoàn toàn xe ngựa của Jain từ mọi hướng. Với vẻ mặt nghiêm túc, họ giơ nỏ lên và nhắm vào cỗ xe trước mặt. Mà đối mặt với sự hỗn loạn bất ngờ này, hai con ngựa kéo xe chỉ quay đầu liếc nhìn đám lính, rồi lại quay đầu nhìn về phía trước, dường như không hề coi trọng những người lính này chút nào.

Nhìn thấy cảnh tượng này, các binh sĩ không khỏi sửng sốt. Theo suy nghĩ của họ, với nhiều người như vậy, cỗ xe có lẽ sẽ sợ hãi. Nhưng họ không ngờ rằng không chỉ người lái xe đã mất tích, mà ngay cả hai con ngựa kéo xe cũng tỏ ra thờ ơ với họ. Điều này khiến các binh sĩ thực sự khó chịu ——— từ khi nào mà ngay cả ngữa cũng bắt đầu coi thường họ như vậy?

"Hô ————————————!!"

Ngay sau khi những người lính này tạo thành vòng vây, ngọn lửa đột nhiên chiếu sáng trên dòng sông vốn tối tăm. Ngay sau đó, bóng dáng một chiếc tàu chiến xuất hiện ở giữa sông. Cổng pháo của nó mở ra. Nòng pháo đen ngòm chĩa thẳng vào chiếc xe ngựa trước mặt. Ngay sau đó, Alexander sải bước ra khỏi cabin, đi đến chỗ cao, ngẩng đầu đắc ý, nhìn chăm chú vào chiếc xe ngựa trước mặt.

"Ngươi đã không có nơi nào để trốn thoát, lăn ra đây cho ta! Bashanonmen!!"

Tiếng gầm của Alexander tiêu tan trong bầu trời đêm, xung quanh là sự im lặng chết chóc. Mãi đến một lúc sau, giọng nói của Jain mới vang lên yếu ớt.

"Thật ngu ngốc......"

Cùng với câu này, chỉ nhìn thấy cánh cửa xe vốn đóng ban đầu đang từ từ mở ra, sau đó chỉ thấy Jain mặc lễ phục màu đen bước ra khỏi xe, theo sau là Enoa và Patilina, cũng như Alice và Elinster. Ngay cả khi bị bao vây bởi quân đội hạng nặng, vẻ mặt của Enoa không thay đổi. Nàng luôn giống như cái bóng của Jain, trung thành đứng sau lưng hắn. Mà Patilina thì đang háo hức làm nóng ngườị, nhìn những người lính bên cạnh với nụ cười nghịch ngợm, hiển nhiên là nàng đã không thể chờ đợi thêm được nữa đối với đám bao cát tự dâng đến tận cửa này.

Mà dáng vẻ Alice vẫn có vẻ đơn thuần vô tà, nàng chỉ mở to mắt tò mò nhìn những người trước mặt, trên mặt đầy tò mò và thắc mắc, như thể nàng chỉ là một người qua đường vô tội không biết tại sao lại xảy ra chuyện như vậy. Ngược lại, phản ứng của Elinster là bình thường nhất. Nàng cuộn tròn thân thể, cảnh giác quan sát những người lính xung quanh, không biết chuyện gì đang xảy ra. Nhưng mà không cần hỏi cũng biết rằng đây chắc chắn không phải là một điều tốt.

Jain xuống xe vẫn giữ thái độ nhàn nhã tự đắc như cũ, chỉ nheo mắt nhìn Alexander đang đứng trên boong tàu từ xa và đắc thắng nhìn hắn, với vẻ mặt bất đắc dĩ như thể "Trẻ con không dễ dạy" hắn lắc đầu, rồi nhẹ nhàng thở dài.

"Ta đã cho ngươi một cơ hội rồi, ngài Alexander. Lần một lần hai thì được, nhưng không thể lần ba lần bốn. Đáng tiếc là, dường như ngươi đã coi sự nhường nhịn của ta là sự yếu đuối. Nếu đã như vậy thì xem ra ta không cần phải thủ hạ lưu tình nữa.”

"Ngươi…………!!"

Phải thừa nhận rằng Jain thực sự biết cách khơi dậy sự tức giận của đối phương. Chỉ bằng một câu nói, Alexander, người vốn rất muốn nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ của Jain, lại trở nên giận tím mặt mày. Chiếc du thuyền của hắn ta bị chìm, và hắn ta đã tốn ba triệu cho thanh kiếm hỏng đó. Nếu sự việc này lan rộng, có thể tưởng tượng ra danh tiếng và tiền đồ của hắn ta trong gia tộc. Khi nghĩ đến những điều này, Alexander trở nên tức giận, theo hắn, tình huống chật vật hiện tại của hắn là do Jain một tay gây ra. Nhưng nhìn cái tên khốn này mà xem, hắn lại đẩy hết mọi trách nhiệm sạch sẽ, làm cho mọi chuyện ngược lại như thể là hắn không có lỗi gì!

"Tốt rất tốt!!"

Nghĩ đến đây, Alexander cũng cười giận dữ. Hắn nhìn Jain trước mặt với nụ cười hung dữ và khịt mũi lạnh lùng.

"Tùy ngươi nói sao cũng được, nhưng ngươi chỉ có thể cứng miệng được bây giờ thôi! Ở đây có tổng cộng 500 binh sĩ được vũ trang đầy đủ, còn có ba chiếc chiến hạm......"

"Vậy thì sao?"

Nhưng lần này, Alexander chưa kịp nói hết lời thì lại bị Jain cắt ngang nhẹ nhàng.

"Lẽ nào ngươi muốn đối phó với ta, một quý tộc vinh dự ở đây sao? Vậy thì ta phải khâm phục lòng dũng cảm và chỉ số thông minh của ngươi...... Ngài Alexander, Gia tộc Soros chẳng lẽ chưa dạy ngươi rằng, việc đối đầu vũ khí với một quý tộc có nghĩa là gì sao?"

"Chuyện này ngươi không cần lo lắng cho ta!"

Alexander thậm chí còn nổi trận lôi đình sau khi nghe lời nói của Jain. Vốn hắn còn tưởng rằng mình đã huy động nhiều người như vậy, sử dụng kiếm súng thật, tên mặt trắng này chắc chắn sẽ tè ra quần vì sợ hãi, Đến lúc đó mình sẽ cười nhạo hắn một trận, coi như là xả được cơn giận này. Nhưng điều mà Alexander không ngờ tới là Jain hoàn toàn không để ý đến những người lính vây quanh mình. Cho đến giờ phút này, Alexander rốt cục không thể chịu đựng được nữa, lúc này đầu óc hắn hoàn toàn trống rỗng, cơn tức giận kéo dài cả ngày trong chốc lát đã bùng nổ. Bây giờ hắn không còn nghĩ đến hậu quả của việc làm đó cũng như tác động của nó đối với gia tộc Soros, giờ đây trong đầu hắn ta chỉ có một suy nghĩ.

Giết chết thằng khốn này!!

"Động thủ, giết hắn!!"

Theo tiếng gầm của Alexander, những binh lính kia lập tức bóp cò. Chẳng mấy chốc, hàng trăm mũi tên tẩm độc bay ra từ mọi hướng, trong nháy mắt bao phủ tất cả mọi người.

Thế nhưng Jain không hề hành động, thậm chí kể cả Enoa, Patilina và Alice cũng không hề động thủ. Chỉ thấy ngay khi những mũi tên nỏ này bay tới trước mặt, những tia sáng ma pháp rực rỡ đột nhiên xuất hiện trên chiếc xe ngựa màu đen, sau đó những phù văn thần bí nhanh chóng xuất hiện, vặn xoắn và biến thành những bình phong trong không trung, mà những chiếc nỏ đó sau khi xuyên qua bình phong ngay lập tức mất đi sức mạnh và rơi xuống đất, “ding-dong-dang-dang” rải rác khắp nơi nhưng không hề gây rắc rối cho ai cả.

Không có gì ngạc nhiên, cỗ xe của Jain được làm từ Ma giới. Ngoài việc đẹp và thoải mái, người ta còn phải nỗ lực rất nhiều để đảm bảo an toàn cho nó. Trên thực tế, cỗ xe ma pháp này không chỉ có khả năng chống lại các đòn tấn công vật lý ở một mức độ nhất định, thậm chí còn miễn nhiễm với sự đe dọa của ma pháp cấp thấp. Bởi vì điều này, Jain hoàn toàn không để tâm đến lời đe dọa của Alexander, trên thực tế, ngay cả khi họ ngồi trong xe ngựa và để Alexander bắn phá, cũng sẽ không bao giờ mất một sợi tóc.

Nhưng bây giờ, Jain xuất hiện ở đây rõ ràng không chỉ là để xem Alexander làm trò cười.

"Mẹ kiếp, lên cho ta!! Giết chúng!!"

Thấy đòn tấn công không có hiệu quả, Alexander càng tức giận và ra lệnh một cách giận dữ. Sau khi nghe lệnh của Alexander, người hầu bên cạnh nhanh chóng cầm chiếc tù và lên, trầm giọng thổi.

"Ờ......"

Tiếng tù và trầm xuyên qua màn đêm, binh lính nghe thấy tiếng tù và tiến công nhanh chóng phản ứng. Họ ném nỏ trong tay đi, rút kiếm, giơ khiên lên và thống nhất tiếp cận Jain. Phải thừa nhận rằng, Walford với tư cách là một toà thành thương mại, chất lượng của những người lính này khá tốt. Hầu như mọi người lính đều có trình độ tinh anh, ở Cao nguyên Eagle, đây có thể được coi là một đội tinh binh không tệ.

Chỉ là trong mắt Jain, những kẻ này chỉ là một lũ đáng thương chịu chết mà thôi.

Nhìn những người lính lao về phía mình, Jain hơi nhếch khóe miệng và cười lạnh một tiếng. Tất nhiên hắn ta đoán được Alexander đang nghĩ gì. Hắn ta chỉ muốn sử dụng chiến thuật biển người và phát động một cuộc tấn công bất ngờ về phía mình. Đương nhiên, có lẽ đối phương không nghĩ rằng có thể đánh bại được hắn, nhưng chỉ cần có thể thành công gây tổn hại cho những người xung quanh hắn thì vẫn có thể coi là thắng lợi.

Nhưng Jain đương nhiên sẽ không cho Alexander cơ hội để hiện thực hóa “tinh thần AQ” này.

Nghĩ đến đây, trong mắt hắn lóe lên một tia lạnh lùng, tiếp theo Jain đưa tay đẩy kính lên, sau đó vẫy tay phải về phía trước.

Khoảnh khắc tiếp theo, hơi thở băng hòa với ánh sáng băng giá xé nát màn đêm đen tối.

TruyenCV.app là nền tảng miễn phí đọc truyện chữ đóng góp nội dung từ các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo.
Truyện Tiên HiệpTruyện Huyền HuyễnTruyện Võng DuTruyện Đô ThịTruyện Kiếm Hiệp
Truyện chọn lọcXếp hạng đang đọcXếp hạng đề cử Xếp hạng lượt đọc