Chương 62 Chân Long Huyễn Ảnh, Âm Thầm Rình Rập
"Rắc!"
Chỉ nghe những tiếng vỡ vụn giòn tan liên tiếp vang lên.
Những đạo phong ấn vốn bao phủ một góc Huyễn Long Tiên Đảo giống như mặt gương vỡ vụn rồi lần lượt sụp đổ.
"Gào!!"
Ngay sau đó.
Một tiếng ngâm vang vọng đất trời tựa như xuyên thấu thần hồn mọi người và giống như tiếng sấm đánh thẳng vào đầu óc tất cả.
Tất cả tu sĩ có mặt tại đây đều chấn động thần sắc hơi ngừng lại.
Tiếp theo.
Một luồng long uy mênh mông vô tận tựa như đến từ thời viễn cổ giống như sóng triều quét ra từ Huyễn Long Tiên Đảo.
Trời đất xung quanh vào khoảnh khắc này dường như đều tĩnh lặng.
"Ực... Long uy mạnh quá!!"
Cảm nhận luồng long uy cuồn cuộn ập tới đông đảo tu sĩ có mặt đều run rẩy trong lòng và ánh mắt không ngừng dao động.
Giây phút này.
Trong mắt mọi người tại đây đều hiện lên cảnh tượng kinh hoàng về một con Chân Long dài hàng tỷ vạn dặm xuyên qua đất trời ngao du trong vũ trụ tinh hà vượt qua hư không vô tận rồi lao về phía mình.
Ngay khoảnh khắc nhiều người hoảng sợ trong lòng cảm thấy sắp bị con Chân Long cực kỳ đáng sợ này nuốt chửng.
Con Chân Long đáng sợ trong mắt liền tan biến không còn dấu vết.
Như thể chưa từng xuất hiện.
Thế nhưng nhiều tu sĩ có mặt lúc này lại không nhịn được mà thở hổn hển trong mắt mang theo vẻ kinh hãi.
Trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Bất kể là những yêu nghiệt đỉnh cao từ các thế lực hay đông đảo tu sĩ thiên kiêu tại đây.
Đều bị cảnh tượng vừa xuất hiện trong mắt làm cho kinh sợ.
"Vừa rồi đó chính là Chân Long trong truyền thuyết sao?"
"Quả nhiên uy thế bất phàm không phải đám Long tộc được gọi là ở Cổ Huyền Giới có thể so sánh được."
Kể cả Tô Mặc cũng bất ngờ bị dọa một phen.
Dù sao cảnh tượng vừa rồi giống như thật sự xảy ra ngay trước mắt quá đỗi chân thực.
Uy thế đó quả thực đáng sợ tột cùng.
Còn mạnh hơn khí thế mà Tô Thái Bạch toàn lực bộc phát rất rất nhiều lần.
Dưới uy thế của con Chân Long hàng tỷ vạn dặm kia khiến người ta có cảm giác bản thân vô cùng nhỏ bé.
Bây giờ hoàn hồn nhìn ra xa phong ấn trên góc đại lục của Huyễn Long Tiên Đảo đã hoàn toàn biến mất.
Một cái đầu rồng khổng lồ hách nhiên xuất hiện.
Mà đầu rồng đó lại có hình dáng giống hệt con Chân Long xuất hiện trong mắt mọi người trước đó.
Lúc này.
Đầu rồng há miệng lớn quang mang lưu chuyển rõ ràng chính là lối vào Huyễn Long Tiên Đảo.
"Cửa vào mở rồi mọi người xông lên!"
"Xông lên xông lên!"
"Huyễn Long Tiên Đảo chỉ mở một tháng thôi vào sớm thì được cơ duyên sớm!!"
"Ha ha ha... Máu Chân Long thiên tài địa bảo ta Hồ Hán Tam đến đây!!"
"..."
Nhìn lối vào Huyễn Long Tiên Đảo mở rộng các tu sĩ xung quanh lập tức nhiệt tình dâng cao.
Từng người hóa thành từng luồng sáng như châu chấu bay qua biên giới dày đặc lao nhanh về phía lối vào.
Tô Mặc nhìn dòng tu sĩ như thủy triều này trong lòng dâng lên một cảm giác nóng bỏng.
Nhưng mà.
Ngay lúc này.
Chỗ lối vào đột nhiên vang lên những tiếng nổ trầm đục.
Ngay sau đó từng đóa "pháo hoa máu" nở rộ giữa đám đông đỏ tươi chói mắt.
"Hửm? Đây là...?"
Tô Mặc ngẩn ra nhìn những tu sĩ bị cấm chế trực tiếp xóa sổ trong lòng dấy lên một nỗi nghi hoặc.
Chẳng lẽ bọn họ không biết Huyễn Long Tiên Đảo tồn tại cấm chế đặc biệt sao?
Tuy nhiên Tô Thái Bạch đứng cạnh Tô Mặc dường như nhìn ra sự nghi hoặc của hắn bèn mỉm cười giải thích:
"Ha ha... Huyễn Long Tiên Đảo mở ra nhiều lần như vậy mỗi lần mở đều có vài kẻ không biết tốt xấu ý đồ trà trộn vào."
"Đáng tiếc lần nào cũng không có ai thoát khỏi sự xóa sổ của cấm chế."
"Bọn này biết rõ Huyễn Long Tiên Đảo có cấm chế mà vẫn cố xông vào chết không đáng tiếc."
Nghe vậy.
Tô Mặc gật đầu trong lòng chợt hiểu ra.
Cùng lúc đó.
Các thiên kiêu của những thế lực đỉnh cao cũng lần lượt đứng dậy dẫn theo đệ tử nhà mình hướng về lối vào Huyễn Long Tiên Đảo.
Như Khương Nhu Nhi Tử Huyền Không Liễu Thừa Phong Liễu Như Yên... đều có mặt trong đó.
Chỉ nửa nén hương trôi qua đã có hơn phân nửa tu sĩ trẻ tuổi tiến vào Huyễn Long Tiên Đảo.
"Tô Mặc mọi người vào gần hết rồi ngươi cũng đi đi."
Tô Thái Bạch nhắc nhở Tô Mặc một câu rồi quay người dặn dò đám đông đệ tử Tô gia phía sau:
"Nhớ kỹ sau khi các ngươi vào trong tất cả đều phải lấy Tô Mặc làm đầu cố gắng hết sức tập hợp lại để tránh gặp chuyện không may hiểu chưa?"
"Vâng Thái Bạch lão tổ!"
Mọi người đồng loạt hành lễ đáp lại trên mặt ai nấy đều lộ vẻ phấn khích và kích động sau đó nhìn về phía Tô Mặc.
Thấy vậy.
Tô Mặc cũng không trì hoãn mũi chân điểm nhẹ lên boong tàu phi thân ra một cách tiêu sái rồi cất cao giọng nói:
"Chúng ta đi!"
"Vâng!"
Một nhóm đệ tử Tô gia bao gồm cả Mười Đại Thánh Tử Tô gia.
Đều kích động đi theo bóng dáng Tô Mặc thi triển thân pháp của mình hoặc ngự kiếm phi hành lao nhanh về phía lối vào Huyễn Long Tiên Đảo.
Trong nháy mắt.
Mấy nghìn người đã biến mất ở lối vào tiến nhập vào Huyễn Long Tiên Đảo.
"Gã dẫn đầu nhóm người Tô gia vừa rồi chính là Thần tử Tô Mặc của Tô gia sao?"
Trong đám đông xa xa một bóng người toàn thân trùm áo choàng đen đôi mắt lóe lên ngọn lửa đỏ thẫm nhìn chằm chằm vào bóng dáng Tô Mặc và những người khác biến mất rồi lên tiếng hỏi.
"Cốt Vô Cấm Tử nói không sai tên nhóc đó chính là Tô Mặc."
Bên cạnh hắn Ngũ hoàng tử Chu Thiên Bá của Đại Chu Thần Quốc sắc mặt lạnh lùng trong mắt hiện lên sát khí mãnh liệt đáp lại.
Giọng nói Chu Thiên Bá vừa dứt.
Một bóng người áo choàng đen khác đứng cạnh Cốt Vô liền lè chiếc lưỡi trắng bệch liếm một vòng quanh môi.
Ánh mắt đầy tham lam nói:
"Ha ha... Bổn Cấm Tử có thể cảm nhận được trên người tên nhóc Tô Mặc kia có lực huyết khí vô cùng nồng đậm hấp thu một mình hắn có thể sánh bằng tinh hoa sinh mệnh của trăm vạn sinh linh bình thường."
"Chẳng trách đám lão già Tô gia vì tên nhóc này mà không tiếc đến U Ma Hải của ta cướp bóc khắp nơi còn giết hại đông đảo tử dân U Ma Hải của ta."
"Những thứ Tô gia hắn cướp đoạt bây giờ đã đến lúc phải trả lại rồi."
Chu Thiên Bá gật đầu lạnh giọng nói: "U Tá Cấm Tử nói không sai Tô gia này hành vi bá đạo làm việc không từ thủ đoạn phải cho bọn chúng biết đắc tội với chúng ta sẽ phải trả giá thế nào."
"Nhưng mà nghe đồn Tô Mặc này thiên phú và thực lực mạnh mẽ tuy chỉ ở cảnh giới Động Thiên nhưng lại có thể dễ dàng chém giết Thần nữ U Dạ Li của U Minh Quỷ Phủ trong bữa tiệc mười tuổi và đả thương nặng Thiếu Đế Tử Huyền Không của Tử Vi Thần Quốc giờ đã qua hơn hai tháng e rằng thực lực càng mạnh hơn."
"Hừ... Tử Huyền Không và U Dạ Li kia tuy thiên phú bất phàm nhưng cuối cùng cũng chỉ là một đám nhóc con Động Thiên cảnh mà thôi."
U Tá khinh thường hừ lạnh một tiếng trong mắt ánh lên vẻ ngạo nghễ giơ tay ngưng tụ một luồng chất lỏng màu máu trong lòng bàn tay điên cuồng lưu chuyển nói:
"Bổn Cấm Tử không chỉ tu vi cao hơn bọn chúng một đại cảnh giới mà thủ đoạn sở hữu cũng không phải hai đứa nhóc đó có thể so sánh,"
"Huống chi Bổn Cấm Tử còn có Huyết Hải Bất Tử Chi Thân dù chỉ còn một giọt máu cũng có thể tái sinh hoàn hảo một Tô Mặc Động Thiên cảnh cỏn con Bổn Cấm Tử giết hắn chẳng phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao?"
--------------------