Chương 13: Bản tiểu thư Nhất Định Sẽ Tìm Đến Ngươi
Quý U đã sớm chú ý tới Khương Nguyệt Tâm mặt dày mày dạn đi theo phía sau, nhưng hắn vẫn không để ý tới, chuyên chú vào săn giết yêu thú.
Rất nhanh đã gặp một con yêu xà nhất phẩm lục trọng, chỉ có điều trực tiếp bị một quyền của Quý U miểu sát.
"Đinh! Chủ nhân thi triển 'Thất Kính Quyền' 'Thất Kính Quyền' thu hoạch được điểm kinh nghiệm: (50* 999)!"
"Đinh! Chúc mừng chủ nhân, huyền kỹ Hoàng giai trung đẳng Thất Kính Quyền thành công đột phá đến Lược Hữu Tiểu Thành!"
Lại tận mắt nhìn thấy một con yêu thú bị Quý U dùng một chiêu tay không đánh chết, Khương Nguyệt Tâm vẫn cảm thấy rung động không thôi.
Nàng cảm giác tên này hoặc là có được lực lượng nhục thân cường đại, hoặc là sẽ có quyền pháp lợi hại nào đó, đồng thời nàng cũng cảm thấy hết sức tò mò đối với tu vi của tên này.
"Rốt cuộc tu vi của ngươi cao bao nhiêu?"
Khương Nguyệt Tâm không nhịn được hỏi.
"Cũng chỉ cao hơn ngươi một chút thôi."
Quý U liếc Khương Nguyệt Tâm một cái, lạnh nhạt nói.
Nghe Quý U đáp lời, Khương Nguyệt Tâm đoán chắc chắn người này là thiên tài của gia tộc nào đó, nhưng cô chưa từng nghe nói thiên tài nào trong gia tộc lại cứng nhắc như vậy.
Quý U tiếp tục tìm kiếm yêu thú săn giết, Khương Nguyệt Tâm thì yên lặng đi theo phía sau hắn.
Sau đó, lại là một chiêu "Thất Kính Quyền" trấn giết một con yêu thú, Quý U cảm giác huyền khí trong cơ thể mình đã khô kiệt.
Hắn lập tức ngồi lên một tảng đá, từ trong nạp giới lấy ra một viên Hồi Huyền đan nhét vào trong miệng.
"Đinh! Chủ nhân dùng một viên nhất phẩm hạ đẳng đan dược Hồi Huyền Đan, hiệu quả khôi phục huyền khí tăng lên 999 lần!"
Khôi phục Huyền khí thế mà cũng có thể thu hoạch được công hiệu 999 lần, điều này vượt quá ngoài ý muốn của Quý U.
Hắn ta chỉ cảm thấy Huyền khí trong cơ thể mình trong nháy mắt khôi phục đến trạng thái viên mãn.
"Ban nãy ngươi ăn Hồi huyền đơn hả?"
Lúc này, Khương Nguyệt Tâm lại gần hỏi.
Nhìn ánh mắt mong chờ của Khương Nguyệt Tâm, Quý U mơ hồ có loại dự cảm không lành: "Chuyện này không có liên quan gì với ngươi."
"Chắc chắn ngươi còn Hồi Huyền đan, cho ta một viên được không?"
Quý U không trả lời có phải hay không, Khương Nguyệt Tâm trực tiếp một mực chắc chắn là Hồi Huyền đan.
"Không tốt, trên người ta bây giờ chỉ còn lại một viên Hồi Huyền đan, làm sao có thể cho ngươi?"
Quý U có chút bất đắc dĩ lắc đầu nói.
"Xì, quỷ hẹp hòi!"
Khương Nguyệt Tâm hừ một tiếng, không dây dưa chuyện Huyền đan nữa, bởi vì nàng biết dây dưa với tên này thế nào cũng vô dụng.
"Đinh! Chúc mừng chủ nhân, huyền kỹ Hoàng giai trung đẳng Thất Kính Quyền thành công đột phá tới Dung Hội Quán Thông!"
Trên đường đi Quý U lại dựa vào Thất Kính Quyền săn giết không ít yêu thú, Thất Kính Quyền cũng dần dần đột phá cảnh giới.
Khương Nguyệt Tâm thấy mỗi lần Quý U săn giết một con yêu thú đều phải cắt tài liệu trên thi thể yêu thú, không khỏi hỏi: "Ngươi không ngừng săn giết yêu thú cũng là vì kiếm kim tệ sao?"
"Ừm."
Quý U gật đầu nói.
"Lại nói ngươi là gia tộc nào, tên gọi là gì?"
Khương Nguyệt Tâm hỏi.
"Lâm gia, vô danh tiểu tốt."
Quý U thuận miệng nói.
Hiện tại hắn cơ bản không cố kỵ gì, cũng không có gì phải giấu diếm.
"Lâm gia... Còn có vô danh tiểu tốt là có ý gì?"
Khương Nguyệt Tâm đương nhiên biết Lâm gia một trong tam đại gia tộc, nhưng đối phương lại tự xưng là vô danh tiểu tốt, điều này khiến cô khó có thể lý giải.
Thiên phú võ đạo của nàng tốt xấu gì cũng là tồn tại đứng đầu cổ thành Triêu Dương, mà thực lực của gia hỏa này rõ ràng mạnh hơn nàng nhiều, lại nói mình là vô danh tiểu tốt, vậy nàng tính là gì?
"Chính là ý nghĩa mặt chữ."
Quý U thản nhiên nói.
"Thôi, đoán chừng ngươi chính là không muốn nói mà thôi."
Khương Nguyệt Tâm không hỏi tiếp.
Quý U đi chưa được mấy bước, lại nói với Khương Nguyệt Tâm: "Ta nói với ngươi còn muốn cùng ta đến khi nào? Ta phải qua đêm ở chỗ này đấy."
"Hả? Ngươi muốn ở lại chỗ này qua đêm?!"
Khương Nguyệt Tâm giật nảy mình.
Nàng đã chịu đựng đủ lâu, mùi máu tươi đầy người khiến nàng cảm thấy rất không thoải mái, gia hỏa này lại còn định qua đêm ở bên này?
Bỗng nhiên, Khương Nguyệt tâm cơ khẽ động, nói: "Đợi một chút, không phải ngươi còn có một viên Hồi Huyền đan sao? Viên Hồi Huyền đan kia cho ta, ta cho ngươi vật này."
Chỉ thấy nàng lấy ra một cái lư hương từ trong nạp giới, nhẹ nhàng đặt xuống mặt đất.
"Đây là vật gì?"
Nhìn lư hương này, Quý U cảm thấy hơi tò mò hỏi.
"Đây là lư hương đặc chế, dựa vào huyền khí thôi động lư hương này có thể hấp dẫn yêu thú phụ cận, nhưng chỉ có thể sử dụng một lần, ngươi cảm thấy thế nào?"
Khương Nguyệt Tâm giải thích.
Lư hương này tự nhiên là nàng mang từ trong phủ ra, giá trị không tính đặc biệt đắt đỏ.
Tuy giá trị của Hồi Huyền đan kém xa lư hương này, nhưng Hồi Huyền đan có thể khiến nàng có sức tự vệ, lư hương thì không làm được.
Trước mắt chính là lúc tình thế cấp bách, nàng không thể không nhịn đau bỏ qua lư hương này.
"Thành giao."
Quý U lập tức lấy ra Hồi Huyền đan còn lại trong nạp giới, tiến hành trao đổi với Khương Nguyệt Tâm.
Khương Nguyệt Tâm không nói hai lời, trực tiếp nuốt Hồi Huyền đan xuống, nhắm mắt ngồi.
Hiện tại nàng chỉ muốn mau chóng khôi phục Huyền khí rời khỏi Yêu Thú Sơn Mạch.
Nửa canh giờ sau, Khương Nguyệt Tâm chậm rãi mở mắt, huyền khí trong cơ thể đã khôi phục hơn phân nửa.
Nhưng mà lúc này nàng mới phát hiện thiếu niên áo bào đen kia không biết đã đi từ lúc nào.
Hồi tưởng lại thái độ của thiếu niên áo đen đối với mình lúc trước, Khương Nguyệt Tâm không khỏi khẽ cắn răng.
Cái tên khốn kiếp này, bản tiểu thư nhất định sẽ tìm tới ngươi, đến thời điểm liền để tỷ tỷ thu thập ngươi, hừ!
...